Chử Dạng ra ngoài đi dạo một lúc rồi quay trở lại.
Dù sao, trời đất bao la, hạng mục là lớn nhất, vì vậy ngay cả khi cô có nóng nảy cũng không thể làm trễ nải công việc của người khác.
Bên trong công xưởng được trang bị đầy đủ. Trong đó có không ít dụng cụ là bán tự động, so với thao tác thủ công thì độ chính xác và hiệu quả cao hơn không ít.
Bảng PCB được khoan lỗ, ngay cả đường kính mỗi lỗ đều giống nhau, nhìn qua trông gọn gàng và đồng nhất.
Tất cả mối hàn nơi các thành phần kết nối cũng đều hoàn hảo.
Bảng mạch PCB mới này, cho dù là hệ thống dây điện hay tay nghề, đều tốt hơn nhiều so với bảng bị mất kia.
Ngay cả khi không tìm được bản gốc, bọn họ vẫn có thể thuận lợi bàn giao thành quả trong ngày mai.
Mặc dù lần này con dao giết bò đã được sử dụng nhưng Từ Nam Diệp, người đi mượn con dao giết bò cho bọn họ, mới thật sự là đại công thần.
“Vô cùng cảm ơn đàn anh,” Tuệ Hạnh liên tục cảm ơn “Đã trễ như thế này, đàn anh vẫn nguyện ý giúp chúng em tìm một nơi như vậy, em cũng không biết phải cảm ơn đàn anh như thế nào.”
Trầm Ti Lam không nói nhiều nhưng cậu ta cũng cảm ơn Từ Nam Diệp mấy lần.
“Nếu mấy em muốn cảm ơn thì hãy cảm ơn Dạng Dạng. May là cô ấy đã nói với tôi chuyện này.” Từ Nam Diệp mỉm cười nói: “Tôi cũng muốn ủng hộ cuộc thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-anh-bat-dau-dong-tam/3733906/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.