Cố tình, Chử Dạng còn đặc biệt thò đầu qua, thần sắc nghiêm túc lần lượt giới thiệu với anh. 
“Đây là đàn em khoá sau của tôi, còn người đứng phía sau cô bé cũng là đàn em.” 
Cô bé đàn em ngây thơ đơn thuần giọng nói kích động: “Chú họ xa, lát nữa tụi cháu đi ăn bữa khuya, chú cũng đi với chúng cháu đi.” 
Cô bé kêu một tiếng “Chú họ xa” vô cùng tự nhiên, kiên quyết thực hiện tư tưởng hiếu thuận - “Chú họ xa của đàn chị chính là chú họ xa của mình cho nên phải hiếu kính thật tốt.”. 
Ngoại trừ cô là người duy nhất hào hứng đối với lời đề nghị này thì những người khác dường như không mấy ủng hộ. 
Chử Dạng vội vàng xua tay: “Không cần đâu, ngày mai anh ta còn phải đi làm.” 
Từ Nam Diệp cũng đúng lúc mở miệng: “Như thế nào tôi lại không biết xấu hổ, mọi người cứ đi chơi đi.” 
Ngay lập tức, Tuệ Hạnh cúi đầu mất mát, chu miệng, nhỏ giọng nói: “Thật khó lắm mới có cơ hội cùng chú nói chuyện, cháu có thật nhiều vấn đề muốn nhờ chú tư vấn.” 
Từ Nam Diệp cùng Chử Dạng đều có hơi khó hiểu, không ngờ Tuệ Hạnh sẽ mời cùng nhau ăn bữa ăn khuya. 
Có thể cô bé lớn lên quá mức ** làm cho Từ Nam Diệp không quá bài xích xưng hô “chú họ xa” phát ra từ miệng cô bé  so với phát ra từ miệng của Chử Dạng và Cố Thanh Thức. 
Từ Nam Diệp nhướng mày: “Cô bé có chuyện gì muốn cùng tôi nói?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-anh-bat-dau-dong-tam/3733887/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.