Trở lại phòng ngủ ký túc xá, Chử Dạng ngẩn người ôm dù, ngơ ngác dựa vào cửa. 
Thư Mạt đang đắp mặt nạ bước đến trước mặt cô, đưa tay quơ qua quơ lại hai cái: “Sao như người mất hồn vậy?” 
Chử Dạng bị khuôn mặt trắng như quỷ của Thư Mạt dọa giật mình, rụt cổ lại, vẻ mặt hoảng hốt: “Không phải, tớ đi tắm,” cô vòng qua người Thư Mạt, đem balo đặt lên trên bàn, đưa mắt nhìn giường phía đối diện “Trần Tiểu vẫn chưa trở về à?” 
Thư Mạt lắc đầu: “Buổi chiều cậu ấy có về một lần, sau đó lại đi ra ngoài.” 
“Cậu có hỏi cậu ấy tối hôm qua đi đâu không?” 
“Cậu ấy nói là gặp gỡ bạn bè, ở bên ngoài suốt đêm,” Thư Mạt vỗ vỗ mặt, vuốt phẳng mặt nạ, “Hôm nay cũng vậy, không quay lại.” 
Nãy giờ, Tống Lâm Ấu vẫn đang nằm trên giường đột nhiên thò đầu qua: “Bạn nào? Cậu ấy có bạn trai à?” 
Chử Dạng là người đầu tiên phản đối:” Cậu ấy ngày nào cũng đến thư viện, chẳng lẽ cậu ta lại đi hẹn hò ở thư viện à?” 
“Có lúc mấy cậu không có ở ký túc xá, chỉ có mình tớ và cậu ta, cậu ta trở về vội vội vàng vàng, không biết là tìm gì trong ngăn kéo,” Tống Lâm Ấu híp mắt, đè thấp giọng nói: “Sau đó, bao* trong ngăn kéo của cậu ta rơi ra ngoài.” 
Thư Mạt không phản ứng kịp: “Bộ gì? Bao tay?” 
(*Bao (套) ở đây Tống Lâm Ấu dùng từ “套” trong 避孕套 nghĩa là bao cao su, nhưng Thư Mạt lại hiểu theo “套” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoanh-khac-anh-bat-dau-dong-tam/3733880/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.