Andrew từ chối không đi nhờ xe về nhà, vậy là chỉ có Tessa với Fats trong xe, Fats cất tiếng - Con không muốn về nhà.
- Được rồi - Tessa đáp, vừa lái đi vừa báo tin cho chồng - Em tìm được nó rồi... Andy tìm được. Lát nữa em chở nó về... Vâng, em biết rồi...
Nước mắt nhỏ ròng ròng xuống mặt Fats, cơ thể đang phản bội nó, hệt như hồi dòng nước tiểu nóng bỏng chảy dọc chân xuống vớ lúc Simon Price dọa nó tè ra quần. Chuỗi nước mắt nóng hổi mặn chát chảy khỏi cằm, nhỏ tí tách xuống ngực như mưa.
Đầu nó không ngừng quay lộn hình ảnh đám tang. Cái áo quan hẳn là bé tí...
Nó đâu muốn làm chuyện đó khi thằng bé ở sát gần như vậy.
Cái chết của thằng bé ấy liệu có khi nào nhấc khỏi lòng nó được không?
- Vậy là, con bỏ chạy - Tessa lạnh lẽo nói, mặc cho thằng con khóc.
Cô quả có ước mình tìm được nó, sống sót, nhưng giờ cô chỉ thấy nỗi chán ghét trào lên dữ dội. Nước mắt của nó không làm cô mềm lòng chút nào. Cô đã quen thấy nước mắt đàn ông. Một phần trong cô cảm thấy nhục nhã vì thằng con đã không nhảy sông chết theo đứa bé.
- Krystal nói với cảnh sát là con với nó đang trong bụi. Rồi con để thằng bé ở một mình phải không?
Fats không đáp nổi. Không tin được mẹ nó lại tàn nhẫn thế. Lẽ nào bà không hiểu nỗi đau khổ và khủng khiếp đang phá tan cõi lòng nó?
- Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-trong-the-casual-vacancy/2535511/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.