Sau khi làm thanh niên thất nghiệp ở nhà được một năm, cuối cùng Đường Hành cũng bắt đầu đi làm lại.
Ngôi trường mà cậu nhận chức là một trường đại học rất bình thường, ít được người biết đến. Trường nằm trên sườn đồi ở thành phố Quý Dương, môi trường sinh thái rất tốt, trong khuôn viên trường thậm chí còn có khỉ, mà sinh viên ở đây cũng giống như lũ khỉ vậy, hàng ngày lang thang khắp nơi khắp chốn và chẳng có ai màng tới chuyện học hành.
Các giáo viên từ lâu đã giác ngộ rằng việc nghiên cứu khoa học ở ngôi trường này không hề có tương lai nên nếu không bận rộn đi dạy kèm cho các lớp thi lên thạc sĩ thì họ đều sẽ kinh doanh buôn bán gì đó để kiếm thêm thu nhập, nên việc dạy học chỉ là một công việc phụ.
Không ai quan tâm đ ến chuyện ở Vũ Hán của Đường Hành, Đường Hành càng thêm mừng rỡ và ung dung tận hưởng.
Lý Nguyệt Trì mở một nhà máy ở ngoại ô Quý Dương, tất nhiên gọi là nhà máy thì có hơi ra vẻ, thực tế nó chỉ là một cái xưởng nhỏ. Trong ba tháng đầu tiên, anh không có lợi nhuận, sau đó Lý Nguyệt Trì tình cờ gặp lại một người bạn mà anh quen trong tù.
Người bạn này gọi là anh Kiều, lăn lộn trên giang hồ đã hơn 20 năm, sở hữu một vài quán Karaoke và vài tiệm mát xa chân ở Quý Dương.
Anh Kiều đánh giá Lý Nguyệt Trì là một cậu em rất tốt, từng học đại học nên sau này nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-troi-phuong-nam/3502441/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.