Chiều hôm ấy họ làm tình tổng cộng ba lần. Vào hai lần cuối, Lý Nguyệt Trì không nói chuyện nữa, chỉ là yên lặng nhìn Đường Hành, liên tục ra vào trong cơ thể cậu. Đến khi kết lúc lần thứ ba, cả hai như vừa được vớt lên khỏi nước. Mái tóc đen của Đường Hành đẫm mồ hôi dính bết vào mặt cậu, mà cậu cũng không còn sức vuốt chúng ra. Lý Nguyệt Trì cúi đầu, ghé sát vào tai câu, thầm thì: "Anh thích màu hồi trước hơn."
Đường Hành đã quá mệt, gần như muốn thiếp đi, mơ hồ hỏi: "Màu hồi trước là màu gì?"
"Tóc......" Lý Nguyệt Trì vươn tay gạt gạt tóc cậu, nhẹ nhàng vuốt ve đuôi tóc cậu, "Hồi trước có vài sợi nhuộm màu đỏ cam."
"À, công ty cứ đòi em phải nhuộm đen hết...... Đợi thêm một thời gian nữa em đi nhuộm lại."
"Không sao......" Lý Nguyệt Trì cười cười, "Thế này cũng rất đẹp."
"Ngủ một chút đi......" Đường Hành khàn tiếng nói, "Em chịu hết nổi rồi, mệt chết em."
"Đường Hành......"
"Hửm?"
Lý Nguyệt Trì đứng dậy, lấy bình giữ ấm tới: "Trước khi ngủ uống một chút đi, cổ họng em khô quá."
Đường Hành liếc anh một cái, ra vẻ giận dỗi: "Tại ai?"
Lý Nguyệt Trì nói, vẻ chân thành: "Tại anh......"
Trong bình là rượu gạo ấm có vị chua ngọt, cảm giác êm dịu. Đường Hành uống một hơi hết phân nửa, cậu híp mắt, nhìn Lý Nguyệt Trì bĩu môi một cái. Lý Nguyệt Trì rút một tờ giấy, lau lớp rượu gạo lấp lánh đọng lại trên môi cậu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]