Đường Hành thoát khỏi ứng dụng, đặt điện thoại của Lý Nguyệt Trì qua một bên. Cậu lấy ngón tay day day hai bên thái dương nhưng dường như không có chút tác dụng nào —— đoạn video kia như một ngọn lửa châm lấy ngòi nổ tồn tại trong tâm trí cậu, sau đó, một tiếng nổ tung, hàng ngàn con chữ bay đầy trời, đó là lời ca mà Lý Nguyệt Trì viết cho cậu.
Họ không ngờ Lý Nguyệt Trì có thể viết được lời nhạc hay như vậy. Toàn bộ ca khúc《 Phủ kín mắt tôi 》dài bốn phút mười một giây, lặp đi lặp lại nhiều lần hai câu "Mưa giăng đầy trên triền sông trong một chiều hoang vắng, tôi rất thích khi sợi tóc em dài phủ kín mắt tôi". Đường Hành nhớ lại 6 năm trước, cậu một mình đi tới Bắc Kinh cùng người đại diện, một mình trú tạm trong căn hộ LOFT cao cấp bên cạnh đường vành đai, một mình ăn cơm, một mình nằm ngủ, và hay thức giấc vào nửa đêm, cậu cầm điện thoại do dự không biết có nên gọi cho Lý Nguyệt Trì hay không. Bài hát 《 Phủ kín mắt tôi 》được phát lặp lại trong máy nghe nhạc MP3 của cậu. Nhưng sau đó, cậu lại cảm thấy cứ nghe bản nhạc do mình hát thật là kỳ cục nên đã nói A Hào cũng hát và thu âm bài này ở Vũ Hán rồi gửi cho cậu, nghe chưa tới hai ngày lại càng cảm thấy kỳ cục hơn —— những ca từ đó là Lý Nguyệt Trì viết cho cậu mà, đâu nên để một ai khác hát được. Vì thế, A Hào trong điện thoại chửi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]