Đường Hành hỏi Lý Nguyệt Trì: "Em anh đâu, không ăn cơm cùng sao?"
Lý Nguyệt Trì đáp gọn "Đã ăn."
Đây là một bữa cơm yên ắng lạ thường. Trưởng thôn mở miệng bắt chuyện vài lần, Đường Hành không đáp lại, chỉ lơ đãng "Ừ" vài lần —— sau đó trưởng thôn cũng đành thôi, chỉ có thể nói với Đường Hành "Thầy ăn nhiều vào nhé".
Đường Hành đúng là ăn khá nhiều, nhưng chỉ là bỏ vào miệng nhai chứ không biết mùi vị gì, trong lòng thì lại như sông cuộn biển gầm.
"Vậy tôi về trước nhé thầy Đường," trưởng thôn nói năng cẩn thận, "Nếu có thời gian, thầy có thể gọi cho trưởng khoa Từ một cuộc điện thoại được không? Thầy ấy đang lo lắm."
Đường Hành nói: "Tôi biết rồi."
"Thầy có cần gì thì cứ gọi tôi nhé."
"Được," Đường Hành hít sâu một hơi, "Hôm nay cảm ơn anh."
Trưởng thôn vừa mừng vừa sợ "Đừng khách sáo, đừng khách sáo mà! Mấy món này đều là vợ tôi nấu đó, ha ha."
Đường Hành gật đầu, nói thầm, cảm ơn không phải là vì đồ ăn.
Đường Hành đưa trưởng thôn ra đến cửa nhà rồi chậm chạp lăn bánh xe lăn đi vào, Lý Nguyệt Trì đang dọn bàn. Đường Hành yên lặng nhìn một lúc, sau đó rũ đầu, nhỏ giọng nói: "Em còn ăn chưa no."
Lý Nguyệt Trì ngước mắt: "Vậy em ăn tiếp đi."
"Ngán quá."
"Có cháo đây."
"Em muốn ăn trái sung."
"......"
"Được không anh?" Đường Hành lăn xe tới bên cạnh Lý Nguyệt
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]