*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xe việt dã khởi động, một đoàn xe dài chạy giữa núi rừng xanh bạt ngàn. Sau khi bị Lý Nguyệt Trì dọa một trận, Đường Hành không còn say xe nữa, nhưng mười lăm phút trôi qua, cơn hoảng sợ vẫn chưa chịu vơi bớt, tim đập thình thịch trong lồng ngực.
Tài xế nhìn Đường Hành qua kính chiếu hậu, quan tâm nói: "Đoạn đường sắp tới là đường núi đó thầy Đường, anh say xe thì cứ dựa vào tiểu Lý ngủ một lát đi —— nếu không thì nhắm mắt thôi cũng đỡ đó." Hắn vừa dứt lời, đánh tay lái quẹo qua một khúc cua khá gắt, Đường Hành theo quán tính ngã người về phía Lý Nguyệt Trì, áo khoác đen đột nhiên dính chặt vào chiếc áo khoác xám, còn chưa kịp phản ứng thì xe lại rẽ sang hướng ngược lại. Lần này, Lý Nguyệt Trì theo đà ngã người về phía Đường Hành. Những ngọn núi xanh trập trùng ngoài cửa sổ như đang đè vào nhau và ngã úp lên bọn họ, dù không phải bị núi đè thật nhưng Đường Hành vẫn thấy khó thở.
Hai người giống như con lật đật, lật qua lật lại đụng vào người nhau. Đường Hành không thể làm gì khác ngoài việc gồng cứng cả người, sợ sẽ có một khúc cua nào đó 270 độ làm cậu trực tiếp lao vô lòng Lý Nguyệt Trì —— dù đây chỉ là chuyện thường khi đi đường núi, nhưng với mối quan hệ hiện tại giữa cậu và Lý Nguyệt Trì, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-troi-phuong-nam/3118558/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.