*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đường Hành thấp giọng hỏi: "Khó chịu chỗ nào?"
Lý Nguyệt Trì không trả lời, chỉ tựa trán lên vai Đường Hành, lắc đầu nhè nhẹ. Đường Hành có thể cảm nhận được hơi thở của anh, nặng nề, cứ như mỗi nhịp thở đều khiến anh tốn rất nhiều sức lực.
"Tôi đưa anh về," Đường Hành nói, "Anh say rồi."
"Không."
"......"
"Cậu đi dạo cùng tôi đi," Lý Nguyệt Trì bỗng nhiên siết chặt eo Đường Hành, lặp lại lần nữa như muốn nhấn mạnh "Cậu đi với tôi đi."
Đường Hành đành phải hỏi: "Anh muốn đi đâu?"
"Đâu cũng được."
Đường Hành cầm lấy cổ tay Lý Nguyệt Trì "Vậy anh đứng lên trước đi."
Lý Nguyệt Trì ngoãn ngoãn buông tay khỏi cái ôm, đứng thẳng người lên. Người này dù uống say đến mơ màng dáng người vẫn thẳng tắp.
Đường Hành nắm chặt cổ tay Lý Nguyệt Trì, vòng nhanh qua đám đông, đi vào hẻm nhỏ đen như mực. Tiếng nhạc dần dần nhỏ lại, xung quanh không có bóng người, chỉ nghe thấy tiếng bước chân của hai người vang lên, tan vào nhau. Rốt cuộc thì Lý Nguyệt Trì say đến mức nào? Đường Hành không biết. Vì dáng đi của anh không chỉ thẳng mà còn rất vững vàng. Đường Hành thậm chí còn cảm thấy, nếu bây giờ cậu nói Lý Nguyệt Trì tự quay về ký túc xá thì Lý Nguyệt Trì vẫn có thể bình yên vô sự mà đi về đó.
Lẽ ra cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-troi-phuong-nam/3118495/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.