An Vũ chậm rãi bước ra, trên môi nở một nụ cười kỳ lạ.
Cô chủ nhiệm hít sâu, ngẩng cao đầu hỏi:
"Em đứng ở đó làm gì? Giờ này là giờ học, em trốn tiết sao?"
"Em không đứng đây thì làm sao nghe được câu chuyện của cô cùng lớp trưởng chứ." An Vũ trả lời bằng cái giọng đều đều không cảm xúc.
Cô giáo cười khẩy, nhìn cô học trò lớp mình:
"Em đang đe dọa tôi à?"
"Nếu mọi người biết chuyện cô vì lòng riêng mà ưu tiên xóa lỗi sai phạm của Trương Thiên Minh, thì chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ?" An Vũ nhướng mày không chút khách khí.
"..."
"Tụi nó dù không quan tâm đến cái lỗi vặt này, vì gia đình tụi nó đủ điều kiện và quan hệ để xóa khỏi học bạ sau này, nhưng không có nghĩa tụi nó có thể bỏ qua chuyện thiên vị trắng trợn như thế này đâu ạ. Bình thường cái đám học sinh cá biệt ấy cũng chẳng ưa gì mấy đứa như Thiên Minh rồi.."
Cô chủ nhiệm đen mặt nhìn con bé học sinh vốn ít nói trong lớp, nay dám đứng trước mặt đe dọa mình, cũng không khỏi chột dạ. Nhưng cô ta vẫn giữ bình tĩnh, cười nhẹ:
"Em quan tâm đến tụi nó quá nhỉ? Hay chủ yếu là em muốn cứu Lê Hải Quỳnh?"
"Đúng là em muốn cứu Hải Quỳnh, nhưng bây giờ cô chẳng có sự lựa chọn nào cả đâu."
Cô ta phì cười:
"Em có bằng chứng gì không? Thời buổi này video còn cắt ghép được cơ, file ghi âm còn làm giả được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-troi-cua-gio/3350949/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.