Trận chiến sớm được kết thúc,Hàn Diệt Phong quay đầu tìm kiếm hình bóng quen thuộc thì chỉ nhìn thấy Lý Chiêu Dương một thân màu đỏ đang khụy ở dưới đất mà nhắm mắt,Hàn Diệt Phong vội vàng chạy đến bên cạnh cô:
"Anh Anh!!"
Trên người cô có rất nhiều vết thương lớn nhỏ mà nặng nhất chính là vết thương ở gần tim,tay của Lý Chiêu Dương nắm chặt cây thương mặc dù cô đã mất ý thức hoàn toàn,Hàn Diệt Phong đau lòng nắm lấy tay đang cầm cây thương của cô mà lên tiếng:
"Anh Anh,chúng ta thắng rồi, bỏ cây thương ra nào,Anh Anh ngoan không còn nguy hiểm nữa
Lý Chiêu Dương dường như cảm nhận được sự ấm áp quen thuộc mà từ từ buông tay đang cây thương,Hàn Diệt Phong lập tức bế cô lên đến chỗ Ngũ Vi để trị thương.Khi tất cả bọn họ ở bên ngoài lều để chờ Ngũ Vi trị thương thì Lý Tư Dao đã rất tức giận mà quát Lý Chiêu Nhi:
"Tại sao muội lại làm như vậy hả!"
Lý Chiêu Nhi nước mắt lưng tròng nói:
"Muội, muội,do muội quá sợ hãi nên mới,... Muội xin lỗi"
Lý Tư Hàm gắn giọng lên tiếng:
"Lý Chiêu Nhi huynh muội một nhà ngươi lại nhẫn tâm như vậy sao
Lý Chiêu Nhi chưa kịp đáp lại Minh Nguyệt đã tức giận chạy vào nắm lấy y phục của Lý Chiêu Nhi mà lớn tiếng quát:
"TA CHO NGƯỜI BIẾT NẾU ANH ANH CÓ MỆNH HỆ GÌ TA NHẤT ĐỊNH GIẾT CHẾT NGƯỜI LÝ CHIÊU NHIIIIIITA MẶC KỆ NGƯƠI LÀ AI TA ĐÃ NHỊN NGƯỜI RẤT LÂU RỒI!!!!"
Đông Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3619212/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.