Lý Chiêu Dương cố gắng trấn tĩnh lại đi về phía của Lý Hạo Thiên, Lý Hạo Thiên nhìn cô một lúc rồi thở dài nói:
"Hôm nay đi hội thuyền hoa với ta lần trước ta đã nói rồi"
Lý Chiêu Dương nghe vậy thì cứng người nhưng vẫn nở nụ cười đáp:
"Không cần đâu Bệ Hạ thần,..."
Lý Hạo Thiên biết cô sẽ từ chối nên lên tiếng cắt ngang:
"Đây là mệnh lệnh"
Cô nhìn Lý Hạo Thiên mỉm cười rồi nói:
"Tuân Chỉ"
Tối ngày hôm đó bọn họ đi thuyền ngắm nhìn cảnh sắc xung quanh, chiếc thuyền họ đi rất lớn hiện tại họ đang ngồi trước một cái bàn ăn ngoài boong tàu,đêm nay ánh trăng dịu nhẹ tiết trời vẫn còn khá lạnh và có những mảng tuyết vẫn còn đọng lại.
Ngoài ra thành nhộn nhịp mở hội và nối bật nhất là những sạp hàng ở trên những con thuyền nhỏ trên dòng sông rộng lớn này,Minh Nguyệt thấy những chiếc thuyền nhỏ chèo trên sông bán đủ thứ liền kéo Lý Chiêu Dương đến mép thuyền nói:
"Anh Anh nhìn nè"
Minh Nguyệt chỉ vào một chiếc thuyền có bán kẹo đủ loại hình động vật nói:
"Ở chỗ tôi chợ nổi rất phổ biến đó nhưng không vui như ở đây"
Lý Chiêu Nhi từ đăng sau tiến đến nói:
"Vậy sao Minh Nguyệt Công Chúa không chơi cho thật vui cùng chúng ta đi"
Minh Nguyệt liếc xéo Lý Chiêu Nhi nói:
"Ai nói chuyện với ngươi ta đang nói chuyện với Anh Anh mà"
Minh Nguyệt hừ lạnh một tiếng quay đi Lý Chiêu Dương chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3588578/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.