Lý Chiêu Dương vững vàng quay người chân nhanh chóng bước đi Hàn Diệt Phong đuổi theo đằng sau khó hiểu bởi vì cô không nghĩ bất cứ điều gì cũng không nói gì bước chân còn rất nhanh chóng không giống như bình thường, hắn nhanh chóng đuổi được cô nhanh chóng cất tiếng gọi trong nghi hoặc:
"Anh Anh"
Lý Chiêu Dương bước chậm lại sau đó là dừng hẳng quay lại nhìn hắn cô nở nụ cười nói:
"Hoàng Thúc con đến tìm Minh Nguyệt cũng trễ rồi người quay về trước con sợ cậu ấy và Đông Xuyên Tướng
Quân lại bất hòa"
Hàn Diệt Phong đứng ngang với cô muốn đưa tay nắm lấy cổ tay cô để bắt mạch thì cô nhanh chóng rút tay về,hắn chau mày nhìn cô một cách khó hiểu nói:
"Anh Anh, đưa tay con cho ta"
Lý Chiêu Dương vẫn đứng yên một chỗ không cử động cánh tay của Hàn Diệt Phong đang giơ ra ở giữa không trung đợi một lúc lâu nhưng cô vẫn không phản ứng, hắn trong lòng dâng lên một cảm giác khó chịu:
"Bị thương rồi phải không đưa tay con cho ta"
Cô vẫn không phản ứng với lời nói của hắn chỉ im lặng một lúc sau cô lại lên tiếng nói:
"Con vẫn ổn người quay về nghỉ ngơi trước đi ạ"
Lý Chiêu Dương xoay lưng về phía hắn rồi bước đi cô liền nghe giọng hắn vang lên:
"Anh Anh,...Con có phải vẫn chưa tin tưởng ta không"
Lý Chiêu Dương khựng lại cô dừng bước chân nhưng vẫn không quay lại phía hắn bởi cô biết rõ bộ dạng bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3588568/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.