Chương trước
Chương sau
Lý Chiêu Dương vừa dứt lời thì Thập Tam Quỷ đã gấp gáp từ ngoài chạy vội vào báo:

"Tiểu Chủ Mẫu, Chủ Tử người của quan phủ đến báo A Ly chết rồi"

Minh Nguyệt kinh ngạc hét lớn:

"Cái gì!!!!"

Ba người nhìn nhau lập tức đi đến Quan Phủ, Huyện Lệnh đang bất an đi qua đi lại trong sảnh chính thấy Lý Chiêu Dương và Minh Nguyệt ở đằng sau còn có một người đàn ông cao lớn, ông ta không để ý đến Hàn Diệt Phong cúi đầu với Lý Chiêu Dương nói:

"Vương gia"

Lý Chiều Dương nhìn Huyện Lệnh hỏi:

"Xảy ra chuyện gì không phải A Ly đang ở nhà lao sao,sao lại chết rồi "

Huyện Lệnh liền nói:

"Tôi cũng không biết khi hạ nhân đến đưa cơm thì đã thấy hắn chết rồi"

Minh Nguyệt và Lý Chiêu Dương chau mày nhìn nhau Minh Nguyệt liền nói:

"Đưa bọn ta đến đại lao xem "

Huyện Lệnh nghe vậy cũng nhanh chóng dẫn đường cho cả ba người đi đến đó, khi đến nơi thì thấy A Ly đã chết ở trên đất Lý Chiều Dương chậm rãi tiến đến ngồi xuống nhìn vào thái dương của A Ly cũng có một lỗ kim giống với ba người kia, Minh Nguyệt khó chịu nói:

"Đáng ghét!!!!"

Minh Nguyệt quay sang Huyện Lệnh tức giận nói:

"Để các ngươi canh mỗi một phạm nhân mà cũng không xong, còn để người ta chết mà không ai biết, các ngươi có phải vô dụng quá rồi không "

Huyện Lệnh sợ sệt nói:

"Tôi,tôi, tôi,..."

Hàn Diệt Phong nhìn thi thể của A Ly bình thản nói:



"Độc Tiêu Ngân Châm"

Minh Nguyệt liền quay lại nhìn Hàn Diệt Phong nói:

"Ngươi vừa nói gì Độc Tiêu Ngân Châm"

Hàn Diệt Phong chậm rãi nói:

"Trên Giang Hồ có một nữ tử tuy nhìn yếu ớt nhưng ra tay rất tàn nhẫn cô ta có khả năng giết người mà không ai biết, Độc Tiêu Ngân Châm này là một loại vũ khí nhỏ như kim châm cứu,còn được tẩm độc "

Lý Chiêu Dương nghe xong thì cau mày nghĩ "Vậy suy đoán ban đầu của mình là đúng rồi ".Cô nhìn A Ly hai mắt mở to liền nghĩ "Trước lúc chết đã nhìn thấy thứ gì mà hai mắt lại mở to như vậy".

Hàn Diệt Phong đi đến nhẹ nhàng đỡ cô đứng lên né xa thi thể của A Ly rồi nói :

"Ta có cách xem được một đoạn ký ức trước lúc chết của tên này"

Minh Nguyệt và Lý Chiêu Dương ngạc nhiên nhìn Hàn Diệt Phong với ánh mắt không thể tin được,Minh Nguyệt nhìn Hàn Diệt Phong nói:

"Ngươi, ngươi có thể mở được tâm thức trước lúc chết sao,thật không đấy"

Hàn Diệt Phong không nhìn Minh Nguyệt chỉ nhìn vào mắt của A Ly nói:

"Thử thì sẽ biết ngay thôi"

Lý Chiêu Dương sớm đã thu lại ánh mắt ngạc nhiên thay vào đó là ánh mắt cười như có như không, cô nhìn Hàn Diệt Phong đưa tay lên mắt của A Ly sau đó một tia linh lực màu xanh đen từ từ bay lên không trung rồi hiện lên ký ức trước lúc chết của A Ly. Bên trong họ nhìn thấy có một người bận đồ đen từ từ tiến đến chỗ A Ly,A Ly nhìn thấy cô ta là một nữ nhân trên cổ còn có đeo một chiếc vòng bạc chưa thể kêu la thì ý thức đã tối sầm hoàn toàn.

Xem xong Minh Nguyệt nhìn vào A Ly mà nói:

"Nữ nhân này ra tay cũng ác thật, không cho cơ hội để gọi người luôn ấy chứ"

Lý Chiêu Dương cau mày nghĩ "Mình đã nhìn thấy chiếc vòng cổ đó ở đâu rồi thì phải ".

Hàn Diệt Phong quay sang Huyện Lệnh hỏi:

"Ngươi đã nhìn thấy bao giờ chưa"



Huyện Lệnh nãy giờ im lặng khi Hàn Diệt Phong hỏi suy nghĩ một lúc cũng đáp:

"Tôi không biết nữa chưa gặp qua bao giờ"

Minh Nguyệt lúc này đăm chiêu nói:

"Kỳ lạ thật sao tôi cảm thấy đã gặp nữ nhân này ở đâu rồi thì phải, nhưng không nhớ là đã gặp lúc nào và ở đâu "

Lý Chiêu Dương nhìn Minh Nguyệt nói:

"Chúng ta quay lại thanh lâu tối hôm qua không chừng sẽ có manh mối"

Minh Nguyệt gật đầu sau đó ba người cùng nhau đi đến thanh lâu thì nhìn thấy giữ trời tuyết mà những cô gái trong thanh lâu cũng đứng bên ngoài đón khách và hơn hết là trang sức của bọn họ đều bằng bạc kể cả chiếc vòng trên cổ cũng giống với nữ nhân trong ký ức của A Ly.

Minh Nguyệt đang đứng nhìn bổng hai mắt sáng lên nói:

"Đúng rồi đêm qua tôi đã gặp nữ nhân đó ở đây hình như cô ta là kỹ nữ đứng đầu thanh lâu thì phải, lúc tôi đi xuống cô ta đang ca hát cho những người khác"

Lý Chiêu Dương nghe Minh Nguyệt nói liền hỏi lại:

"Cậu chắc chứ"

Minh Nguyệt gật đầu chắc chắn nói:

"Chắc mà lúc đi ngang trong lòng tớ còn thầm nghĩ cô ấy thật đẹp đó"

Hàn Diệt Phong gương mặt bình thản nói:

" Có quỷ mới tin ngươi"

Minh Nguyệt liền nổi cáu nói:

"Ngươi vào trong xem thử là biết ngay thôi đứng đây đôi co cái gì!!!!"!

Hàn Diệt Phong trước sự tức giận của Minh Nguyệt cũng không quan tâm,Minh Nguyệt đang tức giận thì cảm nhận được có một khí tức khá quen thuộc, Lý Chiêu Dương và Hàn Diệt Phong cũng cảm nhận được khí tức này cũng đồ mồ hôi thay cho Minh Nguyệt, Minh Nguyệt liền vội vàng nhìn Lý Chiêu Dương nói:

"Quỷ tới thật rồi kìa"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.