Lúc này bên trong đang nói chuyện thì bên ngoài Thừa Quân hiên ngang bước vào khi nhìn thấy Minh Nguyệt hai mắt lại sáng lên háo sắc nói:
"Mỹ nhân sao nàng lại đến đây, đến đây tìm ta sao!!"
Minh Nguyệt ghét bỏ tránh né nói:
"Ngươi cút ra!!Ai quen ngươi mà dùng ánh mắt đó biến cho ta"
Thừa Quân định lên tiếng thì mắt đã nhìn thấy Lý Chiêu Dương ngồi bên cạnh đã bừng bừng lửa giận quát:
"Tên khốn kia sao ngươi lại ở đây hả!!! Ta vẫn đang tìm ngươi nếu đã tới thì để mạng lại đ,..."
Thừa Quân chưa nói hết câu đã bị một áp lực khủng khiếp ép mạnh hẳn ta xuống sàn khiến hắn khó thở hai mắt trợn ngược, Thừa Phu Nhân nhìn Hàn Diệt Phong cầu xin:
"Thái sư, mong ngài nương tay, Quân Nhi không hiểu chuyện tôi thay thằng bé tạ lỗi với ngài và Lý công tử mong ngài đại nhân đại lượng không chấp tiểu nhân,xin ngài"
Thừa Phu Nhân sợ hãi quỳ xuống liên tục dập đầu cầu xin Hàn Diệt Phong,Hàn Diệt Phong hai mắt tỏả ra hàn khí nhìn chằm chằm Thừa Quân nghĩ "Ngươi nghĩ ngươi là ai lại dám lớn tiếng với Anh Anh".
Lý Chiêu Dương lúc này ngồi bên cạnh chạm nhẹ vào tay Hàn Diệt Phong để hắn bình tĩnh lại cô biết rõ Hàn Diệt
Phong sẽ không làm hại cô,thậm chí là sẽ bảo vệ cô nhưng khí tức của hắn quá mạnh cô có chút ám ảnh nhưng không còn giống mấy lần trước cô đã dần dần quen hơn nhiều với khí tức của hắn, Lý Chiêu Dương nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3588549/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.