Chương trước
Chương sau
Ba người nháo một trận ở Quan Phủ sau đó là đi đến Phủ của Tổng Binh Giang Nam để hỏi chuyện khi họ được mời đến sảnh chính để chờ thì Thừa Ẩn đi ngang qua thấy Lý Chiều Dương liền nói:

"Lý ca ca"

Lý Chiêu Dương nhìn Thừa Ân cười nói:

"Thừa tiểu thư"

Thừa Ân hai mắt sáng rực đi tới ôm lấy cánh tay của Lý Chiêu Dương khiến Hàn Diệt Phong khó chịu nghĩ "Một

Minh Nguyệt đã đủ phiền bây giờ thêm một Thừa Ân ".

Thừa Ân nhìn Lý Chiêu Dương hỏi:

''Lý ca ca,huynh đến tìm muội sao"

Minh Nguyệt nửa con mắt khinh bỉ nói:

"Ngươi là ai mà muốn Dương Dương tìm ngươi nằm mơ đó à"

Thừa Ân liếc xéo Minh Nguyệt nhìn Minh Nguyệt bằng ánh mắt không mấy thiện cảm nghĩ "Sao cô ta lúc nào cũng đi với Lý ca ca vậy chứ".

Lý Chiêu Dương liền nhẹ nhàng đẩy cánh tay của Thừa Ân ra cười nói:

" Tôi đến phủ vì muốn tìm Thừa Tướng Quân có một số chuyện cần phải hỏi "

Thừa Ân bị cô đẩy ra thì có chút gượng gạo nhưng vẫn tỏ ra đáng yêu nói:

"Cha muội cùng Bắc Vương đến chỗ đập nước giúp đỡ người dân rồi ạ,mấy ngày nữa cha sẽ không có ở nhà"

Minh Nguyệt kiêu căng nói:

"Bọn tôi biết nên bọn tôi đang chờ Thừa Phu Nhân đến hỏi chuyện dù sao việc trong Phủ cũng nên hỏi mọi người

Thừa Ân liền nhìn Lý Chiêu Dương lên tiếng:

"Mọi người ngồi đây mẹ muội chắc sẽ đến ngay thôi"

Vừa dứt lời thì bên ngoài một vị Phu Nhân nhìn khá giống với Thừa Ân bước vào nhìn họ,bọn họ thấy cũng lịch sự chào hỏi, Thừa Phu Nhân lên tiếng nhìn Lý Chiêu Dương nói:

"Chẳng hay ngài là Lý công tử mà tiểu nữ nhà tôi hay nhắc đến,đêm qua thật đa tạ vì đã cứu con bé"



Lý Chiêu Dương cười nói:

"Qua đường giúp đỡ mà thôi"

Thừa Phu Nhân khách khí nói:

"Đa tạ,các vị cũng mau ngồi đi"

Bọn họ sau khi ngồi xuống Thừa Phu Nhân liền hỏi:

"Các vị sao hôm nay lại đến Phủ của chúng tôi vậy"

Minh Nguyệt liền nhìn Thừa Phu Nhân nói:

"Thừa Phu Nhân có biết hạ nhân trong phủ của mình mất tích rất nhiều hay không"

Thừa Phu Nhân nghe vậy cũng bình tĩnh đáp:

"Um mấy hôm nay quả thật đã không nhìn thấy vài người,tôi nghĩ bọn họ đơn giản là chạy đi đâu đó chơi cùng với thằng con trai lớn của ta rồi"

Lý Chiêu Dương cười nói:

"Bọn họ đều chết cả rồi, hiện tại bọn ta đang bắt giữ một người tên A Ly Thừa Phu Nhân biết chứ"

Thừa Phu Nhân và Thừa Ân vô cùng kinh ngạc khi nghe Lý Chiêu Dương nói, Thừa Phu Nhân đồ mồ hôi nói:

"Lý công tử nói thật sao"

Lý Chiêu Dương gật gật đầu nhìn Thừa Phu Nhân đáp:

"Hiện tại bọn họ đều ở quan phủ,bọn ta đến đây là có chuyện để hỏi "

Thừa Phu Nhân nhìn họ đề phòng nói:

"Không biết các vị đây là ai tại sao lại có quyền hạn nhúng tay vào chuyện này"

Hàn Diệt Phong lúc này ngồi cạnh Lý Chiêu Dương lên tiếng với giọng nói lạnh lẽo không mấy thiện cảm:

"Thừa Phu Nhân thật sự không biết ta là ai"



Thừa Phu Nhân cảm thấy ớn lạnh khi nhìn thấy Hàn Diệt Phong bà ta đang ngồi trên ghế cũng lập tức đứng dậy vội vàng quỳ xuống cúi đầu sợ hãi nói:

"T,Thái sư, Thái sư đại giá quan lâm không đón tiếp từ xa mong ngài thứ tội, là tôi không nhận ra ngài xin ngài thứ tội"

Hàn Diệt Phong phẩy nhẹ tay mắt không dời khỏi Lý Chiêu Dương nói:

"Dương Dương hỏi gì thì bà trả lời"

Thừa Phu Nhân được Thừa Ần đỡ đứng lên, vội vàng gật đầu không thôi bỏ được sự sợ hãi, Lý Chiêu Dương nhìn

Thừa Phu Nhân hỏi:

"Vậy bà có biết họ có gây thù chuốc oán với ai hay không"

Thừa Phu Nhân liền lắc đầu nói:

"Bọn họ làm việc trong phủ cũng đã rất lâu rồi,bọn họ không phải là người sẽ gây thù chuốc oán với ai đó"

Minh Nguyệt lên tiếng nghi ngờ lời nói của Thừa Phu Nhân:

"Theo như tôi biết quý công tử thường không an phận trêu hoa ghẹo nguyệt ở khắp nơi,bà cũng nói là bọn họ thường đi theo quý công tử vậy không biết có chuyện gì đã xảy ra hay không "

Thừa Phu Nhân nghe câu hỏi của Minh Nguyệt thì có chút lúng túng và né tránh rồi nói:

"Đúng là có chuyện đó nhưng không gây hoạ gì lớn"

Minh Nguyệt liền khinh bỉ nói:

"Có khi đã chạm vào con gái nhà lành nên người ta đến trả thù cũng không chừng "

Minh Nguyệt nghĩ "Lần trước còn trêu chọc mình ở tửu lâu kia kìa mình không cho hắn ta bay đầu đã hên lắm rồi"

Lý Chiêu Dương lúc này không ngần ngại lên tiếng nhìn Thừa Phu Nhân sau đó lại nhìn Minh Nguyệt:

"Không giấu gì Thừa Phu Nhân,mấy hôm trước bọn ta đã gặp Thừa công tử ở một tửu lâu nhỏ trong thành công tử đã trêu chọc Minh Nguyệt"

Thừa Phu Nhân liền cúi đầu nói:

"Là Thừa Quân đã phạm lỗi mong ngài bỏ qua,tôi thay mặt thằng bé tạ lỗi với các vị"

Thừa Phu Nhân cúi đầu nghiền răng nghĩ "Thằng nhóc này lại ra ngoài gây hoạ,nếu để bị điều tra ra chuyện năm đó rất có thể Thừa Quân sẽ không còn tiền đồ nữa nên không thể tiết lộ được ".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.