Lý Hạo Thiên nhìn Lý Chiêu Dương môi vẫn nở nụ cười ,giọng nói lại không có gì bất thường Lý Hạo Thiên thở dài nghĩ "Thà rằng con bé cứ thoải mái bộc phát sự uẩn uất trong suốt mười mấy năm qua thì mình sẽ cảm thấy dễ chịu hơn nhưng con bé không hề có cảm giác với gia đã từng vứt bỏ con bé hết".Hàn Diệt Phong đưa mắt lườm
Lý Hạo Thiên nghĩ "Nếu huynh làm tròn bồn phận làm cha thì con bé cũng không đến mức này".
Lý Hạo Thiên nhìn cô nói:
"Vài ngày nữa ở Thành có lễ hội,chúng ta cùng đi đến lúc đó con thích thứ gì thì cứ nói ta sẽ mua cho con"
Lý Chiêu Dương không nói gì chỉ gật nhẹ đầu cúi người xem như cảm tạ, lúc này Lý Chiêu Nhi liền nhào tới Lý Hạo Thiên nũng nịu nói:
"Cha ,Chiêu Nhi cũng muốn mua đồ nữa"
Lý Hạo Thiên nhìn hành động của Lý Chiêu Nhi lại đưa mắt nhìn cô, Lý Hạo Thiên liền nói:
"Chiêu Nhi con đã lớn rồi cư xử đúng mực,đã không còn là trẻ con nữa con nhìn muội muội đi"
Lý Chiêu Nhi có chút bất ngờ với phản ứng của Lý Hạo Thiên "Cha từ trước tới giờ chưa từng cự tuyệt mình mà,... Lại là do Lý Chiêu Dương, sao cái gì ả tiện nhân này cũng muốn cướp với mình vậy chứ".Lý Chiêu Nhi lườm cô, Lý Chiêu Dương chỉ nhìn cô ta cười cười cô định sẽ lên tiếng thì Lý Chiêu Nhi đã đi đến gần Lý Chiêu Dương rồi nói:
"Muội muội,sao muội lại không bận y phục nữ nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3588533/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.