Chương trước
Chương sau
Lý Tư Dao bị khí thể của Hàn Diệt Phong doạ cho im lặng trong đầu nghĩ "Mình đã làm gì đâu sao Hoàng Thúc lại tức giận như vậy".

Lý Chiêu Dương liền nói:

"Hoàng Thúc đến là có chuyện muốn nói với Bệ Hạ thần đi cùng là đến để dạo một vòng Giang Nam, đến đây chỉ để chào hỏi Bắc Vương thôi ạ"

Lý Tư Hàm liền nhẹ nhàng nói:

"Nếu Hoàng Thúc và Tiểu muội đã đến cứ ngồi xuống nói chuyện cùng đi dù sao chuyện này cũng cần ý kiến của rất nhiều người "

Lý Chiêu Dương đưa mắt nhìn Cơ Phù, Cơ Phù liền truyền tâm thức cho cô "Là chuyện lũ lụt ở khu vực Xuyên Thành của Giang Nam,do con đập bị tràn nước nên bức đê chắn cũng bị vỡ hiện tại vẫn không có cách nào ". Lý Chiêu Dương nghe được truyền tâm thức của Cơ Phù liền nghĩ "Kiếp trước Lý Chiêu Nhi đã đưa ra kế sách liên tục lấp đê, kế này hiệu quả nhưng lấy đi mạng của rất nhiều người, mình phải suy nghĩ cách vẹn toàn hơn".

Hàn Diệt Phong cùng Lý Chiêu Dương ngồi xuống ghế, Hàn Diệt Phong nghe được truyền tâm thức của hai người cùng với suy nghĩ của Lý Chiêu Dương thì nghĩ "Mình không ngờ đến Bắc Vương lại là Bát ca của con bé,nếu hắn đã thật sự yêu thương con bé mình cũng có thể tạm yên tâm ".

Cơ Phù ngồi đối diện Lý Chiêu Dương bên hàng ghế bên kia nói:

"Đề nghị của Tam Công Chúa là ý tốt cho tình hình hiện tại, nhưng mà nếu liên tục lấp đê sẽ khiến rất nhiều người vong mạng nên cần xem xét lại"

Lý Tư Dao khó chịu nói:

"Vậy thì còn cách nào tốt sao,cách của Tam muội hiện tại là tốt nhất rồi đó"

Lý Tư Hàm liền nói:

"Dao Nhi, tuy liên tục lấp đê sẽ cạn được lũ nhưng mà việc thương vong sẽ rất nhiều không thể năm nào cũng để thương vong mấy trăm người được "

Lý Chiêu Dương suy nghĩ một lúc liền nói:



"Thủy Hành Uyên"

Mọi người nghe cô nói cũng không có gì bất ngờ, Lý Hạo Thiên nhìn cô lên tiếng:

"Ta không phải chưa từng nghĩ đến vấn đề này, nhưng mà Anh Nhi Thủy Hành Uyên là một trong ba bảo vật của

Bắc Hải bọn họ sẽ không đồng đưa ra đâu"

Lý Chiều Nhi liền cười cười nói:

"Muội muội, muội là tướng quân học sâu hiểu rộng tại sao muội lại không biết chuyện này, Thủy Hành Uyên là được truyền qua các đời Công Chúa của Bắc Hải ,theo như ta biết Công Chúa Minh Nguyệt là một I người phân rõ trắng đen,cô ấy rất thích Thủy Hành Uyên sẽ không đem cho chúng ta đâu"

Lý Tư Hàm và Lý Hạo Thiên có chút khó chịu với lời nói của Lý Chiêu Nhi, Lý Tư Hàm hạ giọng nói:

"Chiêu Nhi ăn nói cho đúng mực"

Lý Chiêu Nhi nghe vậy liền nhìn Lý Tư Hàm nói:

"Muội xin lỗi là muội lỡ lời"

Lý Chiều Nhi trong tâm tức giận nghĩ "Vì cái gì mà Đại ca lại bắt đầu quan tâm cô ta chứ". Lý Chiêu Nhi liền nhìn cô trìu mến nói:

"Muội muội sao muội lại nghĩ đến Thủy Hành Uyên vậy, nhưng với muội chắc muội phải biết Thủy Hành Uyên là chuyện bất khả thi mà,..."

Cô ta chưa nói hết thì một giọng nói phóng khoáng tiêu sái xen lẫn một chút kiêu ngạo vang lên:

"Cái gì mà bất khả thi muốn thì có thôi"

Một cô gái với mái tóc màu xanh biển nhạt uốn lượn hệt sóng biển cùng với đôi mắt màu biển nhạt từ bên ngoài tung tăng đi vào, Lý Chiêu Dương nhìn thấy cô hai mắt sáng bừng sau đó là vui vẻ, Lý Hạo Thiên nhìn thấy cô gái này liền lên tiếng:



"Công Chúa Bắc Hải Minh Nguyệt,sao cô lại ở đây"

Minh Nguyệt kiều ngạo hất tóc nói:

"Bổn Công Chúa đi du ngoạn hiện tại có mặt ở đây đến chào hỏi Bắc Vương để không bị nghi là người xấu"

Lý Tư Dao nhìn Minh Nguyệt kiêu ngạo mà ghét bỏ vô cùng, Lý Chiêu Nhi liền đứng lên đi đến gần Minh Nguyệt muốn làm thân nói:

"Minh Nguyệt Công Chúa, sớm nghe cô dung mạo bất phàm hôm nay được nhìn thấy đúng là vinh hạnh của tôi,tôi là Tam Công Chúa của Phong Quốc Lý Chiêu Nhi mong có thể kết bạn với cô"

Lý Chiêu Nhi nói rồi muốn tiến lên đến gần Minh Nguyệt hơn, thì Minh Nguyệt lập tức lùi lại tay đưa về phía trước chắn Lý Chiêu Nhi lại rồi lên tiếng chăm chọc:

"Ấy ấy,Tam Công Chúa đừng đến gần tôi,tôi không xứng nói chuyện với lá ngọc cành vàng của Phong Quốc đâu"

Lý Tư Dao đứng bên này khó chịu nói:

"Ngươi nói vậy là có ý gì"

Minh Nguyệt hất cằm nói:

'Có ý gì tự Tam Công Chúa đây sẽ hiểu, không phải Tam Công Chúa nói như thể hiểu tôi lắm hay sao vậy tại sao lại không hiểu tính cách của tôi vậy"

Lý Chiêu Nhi đưa ánh mắt đáng thương nhìn Minh Nguyệt nói:

"Tôi, không ý của cô,tôi đã đắt tội cô chỗ nào sao mong cô đừng để trong bụng"

Lý Chiêu Dương nhìn Minh Nguyệt lắc đầu ngán ngẫm nghĩ "Tính cách của Nguyệt Nguyệt rất khó đoán thêm nữa là miệng lưỡi của Nguyệt Nguyệt rất độc địa, Lý Chiêu Nhi chọc phải cậu ấy xem như toi mạng rồi ".Hàn Diệt Phong nghi hoặc nhìn cô nghĩ "Nguyệt Nguyệt,...Con bé quen biết Công Chúa Bắc Hải sao".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.