Lý Chiêu Dương ở quân doanh đến giờ tỵ{1}mới rời đi.Cô đi thẳng đến một nơi để tìm cố nhân, Lý Chiêu Dương đi một mạch đến một nơi khá đông đúc cái phường có hai tầng,tầng một là quán ăn,tầng hai là thanh lâu,bên ngoài có một cầu thang riêng dẫn đến tầng hai,bản hiệu đề ba chữ "Thanh Lan Phường". Những tên thị vệ đứng gác cửa khi thấy Lý Chiêu Dương có hơi ngạc nhiên cúi người chào, muốn vào trong thông báo cho phường chủ của họ thì bị cô ngăn cản.
{Giờ tỵ tầm 9-11 giờ}
Lý Chiêu Dương bước vào trong lia mắt tìm kiếm thân ảnh quen thuộc, thì thấy một nam tử có mái tóc đen đôi mắt màu đỏ,thân hình mảnh khảnh đang đi từ tầng hai xuống, biểu cảm của nam nhân ấy nhìn như đang mong đợi ai đó,Lý Chiêu Dương hít thật sâu ,chạy tới nhào hẳn vào vòng tay của nam tử ấy,vui mừng gọi một tiếng:
"Đại ca ca"
Nam tử nhìn mảnh khảnh nhưng thể lực vô cùng tốt,đỡ được Lý Chiêu Dương ôm trong lòng,nam tử cười dịu dàng ,trong mắt không thể giấu nổi vẻ vui mừng và sự hạnh phúc lên tiếng:
"Tiểu muội ta đang chờ muội đây"
Lý Chiêu Dương đôi mắt long lanh nhìn Phương Thanh nói:
"Anh Anh nhớ ca ca quá đi"
Phương Thanh liền dịu dàng lên tiếng trêu chọc muội muội:
"Anh Anh nhớ ca ca,hay nhớ rượu của ca ca"
Lý Chiêu Dương cười hì hì chột dạ nói:
"Muội nhớ ca ca a"
Lý Chiêu Dương nhìn dáng vẽ dịu dàng của Phương Thanh,trong lòng lại dâng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3585318/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.