Khi Lý Chiêu Dương vừa ngồi xuống, thì Lâm Ngạn đã lập tức đứng lên nói:
"Song Vương đúng là trăm nghe không bằng một thấy, ngưỡng mộ đã lâu,ta kính ngài một ly"
Lý Chiêu Dương nhìn Lâm Ngạn khẽ gật đầu sau đó uống hết ly rượu trong tay mình, Khương Tuyết ngồi bên cạnh Lâm Ngạn cũng say mê nhìn cô nghĩ "Đây có thật là mười bốn tuổi không vậy dung mạo này là của một đứa trẻ mười bốn tuổi sao"
Lý Chiêu Nhi ngồi cùng Hoàng Đế trên kia nhìn xuống nghiến răng nghiến lợi nghĩ"Đáng ghét ", Lý Chiêu Nhi cười nhẹ nói:
"Lâm công tử quá khen ,muội muội ta từ bé đã xinh đẹp và đáng yêu rồi "
Mọi người,người này đến hết người kia kính rượu, Lý Chiêu Dương cũng chỉ cười cười nói vài câu rồi cùng họ uống, được một lát thì mọi người cũng bắt đầu chuyển đề tài để nói chuyện, Lý Chiêu Dương lúc này nhìn ly rượu sóng sánh trong tay nghĩ "Mệt quá,... có lẽ lên đường vội nên vết thương lại rách ra rồi"
Hàn Diệt Phong ngồi bên cạnh biểu cảm trên gương mặt khẽ động,mắt hắn hiện lên một tia ngạc nhiên rồi nhanh chóng vụt tắt,giọng nói băng lãnh của hắn liền vang lên:
"Nếu con mệt thì trở về trước đi"
Giọng nói của hắn nói nhỏ vừa đủ hai người nghe nhưng lại khiến Lý Chiêu Dương có hơi giật mình,cô cố gắng để không biểu lộ cảm xúc sợ hãi mà gượng gạo cười cười nói:
"Đa tạ Thái sư đã lo lắng,thần vẫn ổn"
Hắn nghe cô nói mi tâm khẽ cau lại, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-thoi-gian-con-lai-cua-song-vuong/3585314/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.