Có người nói: thời gian tựa như dòng nước trôi đi, không lưu luyến cũng không bao giờ trở lại…
Thời gian ba tháng Âu Dương Thần Tu cho Âu Dương Sóc nhoáng cái đã hết…
Bây giờ là tháng sáu, trời bắt đầu vào hạ. Không khí buổi sáng luôn mát mẻ, bầu trời xanh lam, một đám lại một đám mây trắng bay qua bầu trời. Mùa hạ ở đây không nóng, ánh nắng vô cùng ấm áp, xung quanh biệt thự nở đầy hoa, bãi cỏ cũng được tân trang, phóng mắt nhìn ra chỉ thấy một mảnh xanh biếc.
Hai chân Âu Dương Ngoạt gần như khôi phục, hiện giờ cậu không phải ngồi xe lăn nữa. Đầu cũng dần dần không còn đau, máu mũi cũng không còn chảy nhiều như trước. Bác sĩ nói tình huống Âu Dương Ngoạt rất tốt, máu bầm trong não đã tiêu tan không ít. Theo quan sát của bọn họ, tâm trí Âu Dương Ngoạt cũng đang chuyển biến tốt đẹp, cứ thế này Âu Dương Ngoạt rất nhanh trở lại như trước kia.
Hôm nay Âu Dương Ngoạt đến bệnh viện tháo thạch cao hai chân, cái này vốn có thể tiến hành ở nhà, bất quá vì để kiểm tra tình hình xương cốt, cuối cùng Âu Dương Ngoạt phải đến bệnh viện chụp X quang.
Ngồi xe lăn ba tháng rốt cục có thể đi lại là chuyện khiến người ta cỡ nào vui vẻ, càng không nói đến người hiếu động như Âu Dương Ngoạt. Một khắc khi thạch cao được tháo xuống, Âu Dương Ngoạt quả thật muốn chạy ra ngoài ngay lập tức.
Không chịu nổi nhàm chán, thừa dịp Âu Dương Thần Tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-the-kim-sinh/3116419/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.