Vừa rồi còn trò chuyện với nhau, thanh âm vui đùa ồn ào không biết từ khi nào đã biến mất, Bách hoa uyển yên tĩnh trở lại. Tất cả mọi người như bị thôi miên, lẳng lặng nhìn thiếu niên xinh đẹp vẻ mặt bình thản ngồi trước đàn dương cầm.
Một bản kết thúc. Tiếp theo là bản [Bay lên cầu vòng]. Âm nhạc một lần nữa theo mười ngón tay linh hoạt Âu Dương Ngoạt vang lên. Âm điệu tinh tế nhẹ nhàng lưu động khắp nơi trong Bách hoa uyển, tựa như gió lướt qua cảm quan mọi người. Đây là một bản nhạc tao nhã lại nhẹ nhàng uyển chuyển, nó như một đôi cánh tinh linh bay lượn khắp nơi Bách hoa uyển, biến nơi đây thành một thế giới riêng biệt.
Bản nhạc thứ hai kết thúc mọi người vẫn còn trong trạng thái ngẩn ngơ, bỗng nhiên “A!” một tiếng tán thưởng vang lên, mọi người lúc này mới hồi phục tinh thần, toàn trường lại bắt đầu thấp giọng bàn tán với nhau.
Đàn cũng đàn rồi, bây giờ có thể nói không còn có chuyện của cậu nữa, Âu Dương Ngoạt không muốn ở lại đây lâu, sau khi đàn xong cậu liền lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
“Sao vậy? Làm gì mà vẻ mặt lại hận thấu xương như thế, ai to gan dám chọc đại tiểu thư của chúng ta tức giận?” Bên này, Thác Hữu thấy hội phó ‒ Du Tử vẻ mặt tức giận trêu chọc hỏi.
Du Tử ngồi đối diện lầm bầm lầu bầu. “Hừ! Không nghĩ tới cậu ta cư nhiên biết đánh đàn! Thật sự là quá thất sách.” Chẳng những không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-the-kim-sinh/3116376/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.