Trần Khoáng bước tới đẩy Thẩm Giai Linh ra, sắc mặt lập tức tối sầm lại: "Bớt nói nhảm đi."
Có lẽ do thái độ của cậu quá nghiêm túc, Hứa Kiều nghe xong cảm thấy hơi đau lòng, nhưng lại không tìm được cách giải tỏa thứ cảm xúc này ra ngoài nên chỉ có thể cố gắng giả vờ bình tĩnh.
"Không phải thì thôi, hung dữ vậy làm gì?" Thẩm Gia Linh xoa bả vai ê ẩm, nói lầm bầm một mình: "Vậy cũng tốt, nếu là bạn gái của cậu thật, Thụy Ninh chắc sẽ buồn lắm."
Vừa dứt lời, Hứa Kiều không khỏi suy nghĩ.
Thụy Ninh là ai? Tại sao phải buồn?
Cảm giác bất lực tột cùng đột nhiên dâng lên, cô siết chặt tay áo, phản ứng đầu tiên là nhìn Trần Khoáng.
Người kia vẻ mặt trước sau như một, chỉ hơi nhíu mày, trầm giọng nói với Thẩm Gia Linh: " Im lặng một lúc khiến cậu bứt rứt trong lòng lắm à?"
Thẩm Gia Linh nhún vai, làm động tác ngậm miệng, không dám chọc cậu nữa, vẫy tay với Hứa Kiều nói: "Hello tiểu tiên nữ, cậu có bạn trai chưa?"
Hứa Kiều: "..."
Thấy ánh mắt cảnh cáo của Trần Khoáng, Thẩm Gia Linh cuối cùng cũng chịu nghiêm túc lại: "Tôi là Thẩm Giai Linh. Chắc cậu là bạn học của Trần Khoáng nhỉ?"
Hứa Kiều gật đầu.
Đoạn đường còn lại ba người đi cùng nhau.
Thẩm Gia Linh có vẻ rất thích nói chuyện, miệng ríu rít không ngừng, Trần Khoáng mặc kệ cậu ta, đi sau Hứa Kiều.
Chỉ là cho dù nói cái gì, cậu ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-da-nhu-phong/1888678/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.