31.
Bữa tiệc kéo dài ba ngày, ngày thứ ba quy trình hôn lễ mới hoàn thành, trải qua hai ngày ăn chơi vui vẻ, cuối cùng cũng đến thời điểm quan trọng nhất.
Lạc Nhan không nói một lời nào với Bạc Tư Tễ trong hai ngày qua.
Thậm chí cho dù hai người thỉnh thoảng gặp nhau, một trong hai người cũng sẽ luôn kiếm cớ để rời đi trước.
Ngay cả Lạc Trường Thanh, người đang bận rộn chuẩn bị làm chú rể cũng nhận ra giữa hai người có điều gì đó không ổn, trong căn phòng yên tĩnh, anh đưa ly rượu cho Bạc Tư Tễ, nói:
“Giữa cậu và Lạc Lạc lại xảy ra chuyện gì vậy? Cậu lại tránh mặt con bé à?"
Bạc Tư Tễ uống một ngụm whisky và nói với giọng chua chát: "Cô ấy đang tránh mặt tôi."
Lạc Trường Thanh nhướng mày, trong lòng không khỏi có chút vui mừng vì em gái cuối cùng cũng lấy lại được tinh thần.
Nhưng thấy anh em của mình đáng thương như vậy, anh cũng có chút không nỡ: “Đó còn không phải là do cậu tự làm tự chịu sao? Cậu không theo đuổi con bé à?”
Theo đuổi? Làm thế nào để theo đuổi? Bạc Tư Tễ lắc đầu.
Sau đó anh nhớ lại ngày anh nhìn thấy cô và Tống Chi Uý cùng nhau ở đại sảnh, có trời mới biết anh đã phải nỗ lực đến mức nào mới kìm được cơn tức giận muốn b/ẻ gãy bàn tay đang đặt trên đầu cô của Tống Chi Uý, lặng lẽ xoay người rời đi.
Cô đã có lựa chọn tốt hơn, một người bằng tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-vo-hinh-cua-thoi-gian/3318049/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.