21.
Cô gần như dùng hết sức mình để lao ra khỏi cửa nhanh nhất có thể.
Chỉ nghe thấy tiếng gọi "Lạc Lạc" khàn khàn và hoảng loạn từ phía sau, cô nhanh chóng bước ra khỏi cổng mà không hề quay đầu lại.
Trên đường về, cô không thể diễn tả được cảm xúc của mình.
Việc Chương Nhã xuất hiện trong nhà của Bạc Tư Tễ thì có gì lạ đâu?
Cô ta là vị hôn thê của anh, và cô rõ ràng mới là người không nên có mặt ở đó.
Tự mình đa tình, đúng là tự mình đa tình rồi, Bạc Tư Tễ sao có thể cần người đến chào hỏi?
Thật kỳ lạ, rõ ràng cô đã gần như quên mất anh, trước khi về nước, cô rất ít khi nghĩ đến anh.
Nhưng khi quay lại, anh ấy dường như xuất hiện ở khắp mọi nơi.
Trong cuộc sống và cả trong tâm trí cô, không thể thoát ra được.
Lạc Nhan ngẩng đầu nhìn bầu trời, hít thật sâu mấy hơi, để cho làn gió đêm mát lạnh khiến cô thanh tỉnh, xoa dịu cảm giác cay cay nơi sóng mũi.
Cô lắc đầu, vẫy một chiếc taxi bên đường rồi rời đi.
Ngày hôm sau, Lạc Nhan nằm một mình ở nhà đến trưa, không nghĩ ngợi gì nữa, tâm trạng chán nản trong lòng cuối cùng cũng tiêu tan đi một chút, đáng tiếc luôn có người không muốn cô sống yên ổn.
"Có chuyện gì?"
Cô thờ ơ nhìn người đàn ông ngoài cửa, như thể không có ý định muốn cho người vào.
Sắc mặt Bạc Tư Tễ vẫn không tốt lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-vo-hinh-cua-thoi-gian/3318047/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.