Thượng đế dựa vào cái gì mà định đoạt số phận con người?
Trong khoảng thời gian phụ giúp Thư Trạch ở công ty, tôi mệt đến nỗi cả ngày không vực nổi tinh thần. Cậu ấy nhìn thấy không đành lòng, nên cho tôi ba ngày nghỉ. Thực ra nếu tối hôm đó không bị cậu ấy lăn qua lăn lại cả đêm đến nỗi không đứng dậy nổi, thì tôi cũng chẳng muốn nghỉ đâu. Ở nhà, tôi nằm thẳng đến tận trưa, thấy hơi buồn chán. Bỗng chốc được giải thoát khỏi đống công việc bộn bề, tôi lại thấy không quen! Vì công việc quá bận rộn, nên việc nhà cũng lười đụng tới. Sàn nhà đã phủ một lớp bụi. Tôi đứng dậy quyết định tận dụng ngày hôm nay rảnh rỗi để quét tước nhà cửa một chút. Lúc lại bàn ăn, tình cờ nhìn thấy lịch để bàn mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật Thư Trạch. Chết thật, xém chút nữa là tôi đã quên khuấy mất. Phải công nhận là về phương diện này mình đúng là kẻ hay đãng trí mà. Thảo nào hôm qua Thư Trạch lại cứ nằng nặc kêu tôi nghỉ ở nhà, chắc là muốn tôi có nhiều thời gian để chuẩn bị quà đây mà. Thằng nhóc này nhiều lúc tính tình thực chẳng khác gì trẻ con! Giả mà hôm nay tôi quên thật, thì chắc tiểu quỷ này sẽ hờn dỗi một trận cho xem!
Tôi nhìn đồng hồ, thời gian không còn nhiều nữa, liền vội vàng gọi điện đặt bánh gato. Về phần quà sinh nhật nên tặng cái gì, tôi vẫn chưa nghĩ ra a! Tiền lương mỗi tháng của tôi hơn phân nửa phải trả lại công ty,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-tu-da-day-den-trai-tim/1841713/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.