Sau khi dùng bữa xong cô cẩn thận từng chút mà ăn bánh của anh, sao tự dưng cô cảm thấy đây là chiếc bánh ngon nhất từ trước đến giờ của mình, có lẽ bởi vì thích người tặng nên tự nhiên thấy chiếc bánh cũng ngon hơn.
Anh nhìn cách cô vừa ăn vừa nâng niu chiếc bánh thì bất lực.
- Nếu cậu thích như vậy thì hôm sau tôi sẽ mua tiếp nên cậu cứ tự nhiên mà ăn đi.
Cô hớn hở khi nghe anh nói vậy nhưng nghĩ đến hình ảnh tối qua thì thu hồi vẻ mặt vui vẻ lại cười gượng.
- Ăn nhiều bánh ngọt sẽ mập, cậu không cần mua tiếp đâu.
Anh có chút khó hiểu nhìn cô, hôm qua lúc cô ăn không hề để ý chuyện tăng cân vậy mà hôm nay lại sợ mập, không lẽ cô không thích chiếc bánh anh mua? Không thể nào, nhìn cô ăn vui vẻ như vậy mà.
- Ừm, vậy lâu lâu sẽ mua cho cậu.
- Vậy cũng được. - ý của cô là anh không cần mua nữa.
- Chúng ta về lớp chứ? - anh quay sang nhìn cô hỏi.
- Ừm, về thôi. - cô xách đồ muốn đứng lên thì chân đột nhiên bị tê cứng làm cô vấp ngã vào người anh.
Anh thuận tay đỡ được nhưng điều này lại làm không khí giữa hai người hơi ngại ngùng, cô ngửi thấy mùi gỗ đàn hương trên người anh thì đỏ mặt, anh thấy cô kỳ lạ thì lên tiếng hỏi.
- Cậu không sao chứ?
- À, không sao, cảm ơn cậu. - cô cẩn thận đứng lên nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-tinh-yeu/3600597/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.