Sắp vào xuân, khí trời dần lạnh hơn, mỗi buổi sáng thức dậy chính là một cực hình đối với Hạ Túy. Sàn nhà lạnh băng, nàng nhún nhảy từng bước khó khăn vào toilet.
"Thật hành người a."
Biết thế nàng đã chuẩn bị sẵn một đôi dép đi trong nhà.
"Con ăn sáng đi rồi đi học."
"Vâng ạ."
Hạ Túy kéo ghế xuống bàn ăn, nhìn bộ dáng nàng hiện giờ chả khác gì con nhộng.
"Sao còn trùm cái chăn thế kia, bỏ ra đi con."
"Con lạnh mà~"
Bà lắc đầu ngao ngán nhìn nàng. "Một xíu thức ăn rơi xuống chăn con tính thế nào."
Hạ Túy lại lù lù đi vào phòng, bước ra trên người nàng chỉ còn duy nhất tấm thân mảnh mai.
Biết thế tối qua nàng đã mặc áo ngủ dày hơn.
Ăn sáng xong Hạ Tuý thay đồ rồi đến trường. Chạy ngoài đường gió thổi thế này còn muốn lạnh chết người a. Nàng nhớ cái nắng nóng mùa hè quá.
"Lạnh quá mấy cậu, tắt quạt dùm tớ." Bước vào lớp câu đầu tiên Hạ Túy nói chính là tắt quạt.
Hi Phương dang tay chu mỏ đến gần nàng. "Lạnh thì lại đây tao ôm một cái."
"Cút." Hạ Túy ghét bỏ một cái. Nhớ lại bộ dáng im im ngại ngùng không nói chuyện của hai người lúc đầu năm nàng lại thấy buồn nôn. Bây giờ chém nhau như chó với mèo thế này.
Tiếng chuông vào lớp vừa vặn vang lên. Nàng đến cũng thật đúng giờ.
"Nay có bài gì không, tối qua trời lạnh quá tao đi ngủ sớm không coi bài."
Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-rosannryy/2960053/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.