Sáu giờ chiều, hoàng hôn cũng sắp lặn, Hạ Túy nhanh tay lấy điện thoại ra chụp lại một tấm. Nàng nhớ sáng này còn chụp bình minh, hiện tại lại chụp hoàng hôn, có lẽ đây là thứ duy nhất mà nàng thu hoạch được sau ngày cắm trại. Nàng không trách buổi cắm trại này nhàm chán, chỉ trách bản thân mình quá nhạt nhẽo. Đứng ở ngoài ban công chụp đến chụp lui, Hạ Túy mặc kệ những tiếng nói cười đùa ở sau lưng nàng, nghĩ nghĩ vẫn là nên dành dụm một ít tiền để mua một chiếc máy ảnh. Hạ Túy cũng rất thích chụp hình, nhưng chỉ riêng đối với phong cảnh, con người thì nàng không có hứng thú, đến bản thân nàng cũng chưa có được một tấm tự sướng, mở album ra chỉ thấy đầy ấp những bức ảnh chụp sông, núi, trời, biển, còn lại chính là những bức ảnh nhóm chụp cùng bạn cấp hai của nàng.
Định trở lại vào lớp nàng lại nghe dưới sân đã bắt đầu thử micro, Hạ Túy biết lại sắp diễn ra những tiết mục khác nữa rồi, trong đó vẫn còn phần trang phục tái chế chưa lên sàn, Hạ Túy cũng muốn xuống dưới xem cổ vũ lớp nàng.
"Bắt đầu rồi kìa, Hạ Túy, đi thôi." Hi Phương cũng vừa vặn bước ra liền lôi kéo cánh tay nàng đi lại hướng cầu thang.
"Mới thử micro thôi mà, cứ đà này cũng phải nửa tiếng nữa mới bắt đầu." Cổ tay bị nắm lấy làm nàng có chút khó chịu, nhưng Hạ Túy cũng không thẳng thừng gạt tay Hi Phương ra, chỉ là khéo léo rút ra từ từ. Cô cũng không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-rosannryy/2960038/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.