Hạ Túy mặt mày âm trầm nhìn xuống bàn, bên tai nàng là những lời tưởng chừng như vui vẻ nhưng lại đánh thẳng vào lòng ngực Hạ Túy, cảm giác khó chịu ngày một dâng trào.
Hạ Túy không biết người nọ cảm thấy như thế nào, có chấp nhận việc bản thân bị gán ghép bừa bãi như vậy không? Hay sẽ tỏ ra tức giận giống như nàng hiện tại? Hoặc cũng có thể là dáng vẻ không quan tâm tới giống như nàng năm đó.
Hạ Túy quay sang phải nhìn Thục Tâm. Những trường hợp nàng đã đưa ra phía trên thật sự không ăn nhập một chút nào với biểu hiện bây giờ của cô ấy. Thục Tâm không tức giận, không thờ ơ, cũng không tỏ ra cam chịu, ngược lại cô đang mỉm cười ngại ngùng vén sợi tóc vô tình rũ xuống ra sau tai.
Cảnh đẹp ý vui, nhưng Hạ Túy nhìn lại thấy chướng mắt. Thấy dáng vẻ này của cô nàng lập tức cau mày lại.
Rốt cuộc là người này đang có ý gì đây?
Những âm thanh ồn ào một lúc sau mới kết thúc nhờ vào tiếng la thất thanh của lớp trưởng, vì cậu ta thấy được gương mặt không mấy vui vẻ của Tần Nhược Anh. Lúc này cô không còn chấm bài nữa, cây viết đã dừng lại vẫn còn cầm trên tay nhưng ánh mắt lạnh lẽo lại quét xuống phía dưới.
Tần Nhược Anh rất ít khi tỏ vẻ tức giận với học sinh của cô, đây là lí do vì sao học sinh trong trường ai cũng quý mến Tần Nhược Anh. Không phải là cô chưa từng tức giận, chỉ là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-rosannryy/2960014/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.