Hạ Túy hai tay đặt lên bàn, nắm lấy ly nước. Nghe Hi Phương đưa ra đáp án lực độ trên tay nàng thoáng tăng lên.
Nàng thích Tần Nhược Anh...biểu hiện rõ ràng đến như vậy?
Hạ Túy im lặng không nói, Hi Phương lại càng sốt ruột. Có lần cô hỏi Hạ Túy, nàng thích người như thế nào? Hạ Túy trả lời cô, người lớn tuổi hơn nàng. Lúc ấy Hi Phương chỉ nghĩ Hạ Túy là thích người trưởng thành, chỉ cần lớn hơn nàng vài tuổi là tốt rồi. Nhưng không ngờ con số ấy lại lên đến hàng thứ hai. Hi Phương không rõ Tần Nhược Anh bao nhiêu tuổi, vì vốn dĩ các cô cũng không thân thiết như bao cô trò khác. Huống chi, học sinh muốn biết tuổi của giáo viên có bao nhiêu khó khăn? Trừ phi là đặc biệt muốn đi tìm hiểu.
Nhưng điều Hi Phương chắc chắn, Tần Nhược Anh lớn hơn các cô ít nhất cũng phải đến mười tuổi.
Tuổi tác, thân phận, giới tính. Khoảng cách lớn như vậy, có bao nhiêu khó khăn, cô cảm thấy lo lắng cho Hạ Túy.
Lúc này Hạ Túy mới chậm rãi mở miệng: "...Làm sao mày biết?"
Hi Phương thật thật thà thà trả lời: "Rõ như ban ngày."
Hạ Túy vừa lấy lại bình tĩnh không lâu thoáng chốc lại căng thẳng lên: "Nếu như vậy..."
"Không cần lo, dù rõ ràng như vậy nhưng phải đặc biệt chú ý đến mày như tao thì mới có thể phát hiện được." Quả thật là như vậy, trong lớp nàng và Tần Nhược Anh cũng không có quá nhiều tiếp xúc. Chỉ là Tần Nhược Anh rất thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-rosannryy/2960010/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.