Hạ Túy bên ngoài mặc một chiếc áo hoodie, hai tay bỏ vào trong túi xoa xoa mấy cái. Đỗ xe xong lại chuẩn bị vào nhà Tần Nhược Anh, bàn tay nàng đã chạm đến tay nắm cửa, đột nhiên có người gọi lại.
"Hạ Túy!" Thục Tâm bên kia đường đang chạy qua đây. Ở phòng tập cô thấy Hạ Túy vội vàng chạy về, nghĩ là nàng có việc bận. Nhưng không ngờ lại gặp nàng ở đây, ngay tại nhà Tần Nhược Anh, khi các cô không có tiết.
"Sao cậu lại đến đây?" Thục Tâm thở phì phò đứng trước mặt Hạ Túy. Trời lạnh thế này, nhìn nàng mặc chiếc áo hoodie rộng phùng phình thế kia, cô lại có cảm xúc muốn tiến đến ôm lấy Hạ Túy.
"Cô Nhược Anh gọi mình tới, chắc là có việc trong đội tuyển."
"Vậy à."
"Ừ, vậy mình vào trước đây."
"Khoan đã Hạ Túy!" Thục Tâm gấp gáp gọi nàng lại. Nhìn thấy Hạ Túy vì người khác mà vội vội vàng vàng như thế, cô vẫn cảm thấy khó chịu. Tại sao? Tại sao tiếp xúc đã gần nửa năm nhưng Hạ Túy lại không nhận ra cô? Thời gian đáng sợ hơn cô tưởng. Chỉ trong vòng bảy năm lại khiến người ta có thể dễ dàng quên đi một người như vậy.
Cô không cam tâm!
"Còn chuyện gì sao?" Hạ Túy một tay cầm tay nắm cửa, một tay bỏ vào túi áo, chỉ một chút nữa thôi cánh cửa đã được nàng mở ra.
Thục Tâm gục đầu xuống, tóc mái đã che khuất cặp mắt của cô, Hạ Túy không nhìn rõ cảm xúc của cô bây giờ, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-rosannryy/2960004/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.