Hạ Túy im lặng ngồi trên bàn, chuyên tâm lắng nghe giọng nói của Tần Nhược Anh đang giảng bài ở phía trên. Bỗng nhiên dưới ngăn bàn rung lên một tiếng, Hạ Túy bị chú ý, còn nghĩ là điện thoại của Hi Phương, nhưng thật ra là của nàng. Ngước lên cảnh giác nhìn Tần Nhược Anh một cái, sau đó cuối đầu xuống dò xét điện thoại, không ngờ lại là tin nhắn của lớp trưởng.
Hạ Túy không vội đọc tin nhắn, nàng quay sang nhìn Trường Lưu, chỉ thấy cậu ta cũng đang nhìn nàng, hất cầm, ngầm bảo nàng xem tin nhắn.
Hạ Túy lúc này mới mở điện thoại lên một lần nữa.
Trường Lưu: Vừa nãy cậu và Hi Phương đang nói chuyện gì vậy?
Trường Lưu: Về Thục Tâm sao? Nếu lại có thêm chuyện gì nhớ nói với mình.
Hạ Túy một tay để lên bàn, lại không thể một tay gõ phím, nàng cảnh giác nhìn lên bục giảng, không ngờ Tần Nhược Anh cũng đang nhìn nàng. Hạ Túy tặc lưỡi dời tầm mắt, tay đang cầm điện thoại ở phía dưới cũng nhanh chóng thu hồi lại, ngay ngắn đặt trên bàn.
Vì sợ Tần Nhược Anh chú ý đến động tác bất thường của nàng, Hạ Túy giả vờ vuốt vuốt chân mày, ra vẻ suy tư nhìn lên bảng sau đó lại nhìn xuống vở, cầm cây bút viết không ngừng nghỉ.
"Hạ Túy, đó là bút của tao." Hi Phương bất mãn nói một tiếng. Đầu năm rõ ràng cô đã chuẩn bị rất nhiều bút, đến cuối năm lại chỉ còn duy nhất hai cây, còn bản thân người ngồi cạnh cô đầu năm chỉ chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-rosannryy/2959993/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.