Hôm sau khi tỉnh lại, Ngọc Đan nhìn vào vị trí bên cạnh đã không còn ai thì có chút thất vọng, cô không biết nàng đã rời giường từ lúc nào. Ngọc Đan loay xoay ngồi dậy phát hiện dưới chăn gấm xuất hiện một lạc hồng bạch khăn, vừa nhìn đến mặt Ngọc Đan đã hồng thấu lên, chắc chắn là trước khi rời đi Lý Minh Khuê đã chuẩn bị sẳn để sau khi hai người khai phòng Ty lễ giám sẽ đến lấy giao cho hoàng hậu.
Ngọc Đan còn chưa kịp ngượng ngùng thì đã có tiếng gõ cữa vang lên:"Công chúa, phò mã gia mặt trời đã lên cao rồi cho phép nô tì mang nước rữa mặt vào cho các ngài". Nghe xong Ngọc Đan lập tức cuốn quýt xốc chăn gối lên khắp phòng để phối hợp cùng Lý Minh Khuê tạo hiện trường giả của đôi tiểu phu phê vừa trải qua một đêm mây mưa
Thấy mọi thứ đã ổn thỏa Ngọc Đan hắn giọng nói: "Vào đi". Sau đó để gia nhân hậu hạ rữa xong xuôi bước ra sân.
Tiểu Thúy thấy Ngọc Đan bước ra vì mừng rỡ gọi: "Phò mã gia", Ngọc Đan cứ thấy nghe người khác gọi mình như vậy thì có chút không quen cho lắm nhưng vẫn vui vẻ gật đầu nói: "Mới ngày đầu được gả đi mà công chúa đã hồi cung sao?"
Tiểu Thúy cười xấu xa: "Vừa dậy là ngài đã muốn gặp công chúa rồi sao, ngài ấy đang ngắm hoa ở hậu hoa viên" nói xong vội vàng đẩy Ngọc Đan đên hậu hoa viên
Cũng không biết vì điều gì khiến bước chân Ngọc Đan không tự chủ được mà đi nhanh về phía hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-ngan-nam/266637/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.