Năm đó, ở Linh Trạch Châu, khi Tiểu Quyển còn nhỏ, vừa mới biết bay, ngày nào cũng theo các anh chị bay đi khắp nơi, chỉ cần ghé trên lưng các anh chị thì có thể bay bao xa tùy thích.
Có một lần, Tiểu Quyển đi theo Ngũ Ca đến cái đầm bên cạnh doanh trại Thanh Loan ở mấy ngày.
Đầm này là một cái hồ lớn, ở ranh giới của tộc Thanh Loan và Bạch Hổ, nước hồ không biết tại sao, từ mùa đông đến mùa hạ đều xanh thẳm như viên ngọc bích. Cách đó không xa là núi tuyết cao dốc thẳng đứng, trên đỉnh núi được phủ băng và tuyết, dưới ánh nắng mặt trời sẽ tỏa ánh sáng lấp lánh.
Bên hồ có những cây bàng lớn tỏa khói màu tím, mỗi một cây đều treo một cái đèn lồng nhỏ, khi gió nhẹ lung la lung lay, sẽ tạo thành một biển đèn lồng lung linh.
Mặc dù tộc Thanh Loan không cho Tiểu Quyển bay tới giữa làn khói tím kia để chơi, nói là cách tộc Bạch Hổ quá gần, nhưng Tiểu Quyển vẫn vui đến quên cả trời đất, mỗi ngày đều lẻn đến bên cạnh đầm chơi đùa.
Thế nhưng đến một ngày, cô bay hơi xa.
Chờ tới lúc Tiểu Quyển ý thức được thì đã muộn. Trong lúc không để ý, Tiểu Quyển đã bay qua đầm, ra khỏi địa bàn của Thanh Loan.
Đang lúc không phân biệt được phương hướng thì có một con chó đen trong bụi hoa đột nhiên nhảy ra.
Con chó đen lớn đã vồ tới Tiểu Quyển, há mồm cắn cánh của Tiểu Quyển.
Cả người đau nhức vô cùng.
Tiểu Quyển sợ hãi, choáng váng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-nam-buoc/203921/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.