Sau khi Mạn Thảo về đến nhà, cô lặng lẽ trở về phòng, lặng lẽ tắm rửa rồi đi ngủ ngay.
Đương nhiên, đến mười giờ ngày hôm sau cô mới thức dậy, tắm rửa xong đi ra bên ngoài, đến phòng khách thì nghe được tiếng lạch cạch trong bếp.
"Mama." Mạn Thảo dựa vào cửa bếp kêu lớn.
Mẹ cô giật mình"Làm mama giật mình, Sao con lại ở nhà?"
Mạn Thảo chỉnh lại tóc: "Con đã trở về tối qua."
"Tối qua con về rồi," Mẹ cô tiếp tục bao sủi cảo trong tay: "Vậy con thay quần áo đi, lát nữa a di cùng tỷ tỷ con sẽ sớm đến đây, họ đang trên đường rồi."
Mạn Thảo nói: "Sớm như vậy a."
Mẹ cười: "Nói muốn cùng làm sủi cảo."
Mạn Thảo: "Được."
Mẹ: "Thật may mắn, còn lại một ít cháo. Nó ở trên bàn, con đi ăn đi."
Mạn Thảo ngơ ngác nói: "Con biết rồi a."
Mạn Thảo xuất thân từ một gia đình đơn thân, cha cô sinh bệnh qua đời khi cô còn học tiểu học, mẹ cô một mình nuôi cô.
Làm việc được vài năm, Mạn Thảo mua được một căn hộ nhỏ gần công ty, thuận tiện đi lại nhưng cuối tuần cô lại về nhà dành thời gian cho mẹ.
Người ai di mà mẹ cô vừa nhắc đến đã được mẹ cô gặp trong một sự kiện, hôm nay chúng ta có thể ăn cùng nhau vì hôm nay cũng là sinh nhật của người a di đó.
Người tỷ tỷ mà mẹ cô nhắc tới chính là cháu gái của a di, Mạn Thảo từ mẹ cô biết một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-me-nhao-nhao/3563827/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.