"Tự nhiên em thèm ăn bánh bột lọc ở Mũi Né ghê." Ngọc ôm ngang eo My cùng nằm trên giường, ban nãy ngủ một giấc ngắn tự nhiên lại nằm mơ thấy được ăn bánh bột lọc, còn thấy được ăn cả sò điệp nướng mỡ hành ở đó, đúng thật là giấc mơ tốn tiền.
"Vậy thì thay đồ đi ăn thôi." My hôn lên trán Ngọc một cái, ở Sài Gòn thứ sợ nhất là không có tiền, đồ ăn thì bao la rộng mở, không sợ đói. Bánh bột lọc chỉ cần tra một chút sẽ tìm ra chỗ bán ngay lập tức.
"Không giống..."
"Em muốn ra Mũi Né ăn hả? Đi xe Phương Trang mệt lắm."
"Vậy thôi em không ăn nữa!"
"Rồi rồi, để chị xem. À, hay là rủ con Phương đi, bắt nó chở. Con xe của nó chạy đường xa vẫn ngon." Đột nhiên My nhớ ra là Phương vừa có xe hơi, vừa có bằng B2, quá là tiện cho một chuyến đi xa. Ba người chỉ cần nhảy vào xe, thế là vài tiếng sau đã có mặt ở Mũi Né. Nhưng cái quan trọng là làm sao rủ được.
My lấy điện thoại lên định nhắn tin cho Phương nhưng Ngọc chen đầu vào xem, cô ấn gọi facetime để có thể nói chuyện trực tiếp với em ấy. Bình thường muốn gọi Phương lúc nào cũng được, vì máy Phương lúc nào cũng kết nối 3G. Gọi chưa được một phút Phương đã nghe máy, trên mũi vẫn còn ít bông gòn.
"Trời má, mày bị cái gì vậy Phương?" Thấy bạn mình bị bệnh, phản ứng đầu tiên của My là cười nắc nẻ. Đúng là tình chị em sống chết có nhau.
"Gọi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-giua-hai-ta/953172/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.