Chuyện là một ngày Thư và Phương cãi nhau không biết bao nhiêu lần, hai người là một cặp oan gia đúng nghĩa, có ngày đột nhiên Phương đạp tung cửa của nhà Ngọc, gương mặt tức giận đỏ bừng bừng đi vào thả người ngồi ở ghế sô pha.
"Lại cãi nhau nữa à?"
Phương bực dọc cầm lấy ly nước My đưa cho mình, hớp một hơi cho cạn hết cả ly. Nàng nhìn quanh quẩn nhà rồi hỏi: "Có chị Ngọc ở nhà không?"
"Có Ngọc thì sao? Không có thì sao?"
Chưa kịp nghe hết lời đã thấy tóc mình bay lên, Phương biết 100% là Ngọc đang có ở nhà, cái tật quýnh vào đầu người khác mãi không bỏ được.
"Lại chọc chị Thư hả? Kính lão đắc thọ đi chứ." Ngọc chào hỏi bằng màn đánh vào đầu Phương một cái như mọi lần, sau đó ngồi xuống ghế của mình mân mê chiếc lắc đeo tay, còn khoe: "My mới mua cho chị hồi nãy nè."
"Chị không biết đâu! Bà Thư bả điên lắm, em chịu bả hết nổi rồi."
Ban nãy cãi nhau có một chút, chị ấy lại đem cơm đổ hết cho con chó nhà hàng xóm ăn, làm nàng tức giận đến mặt đỏ tía tai, bụng thì đang đói mà người thì tức giận xung thiên. Rõ ràng khi chị ấy ở nhà với chồng cũ chị ấy không hề dữ dội đến thế này, chỉ khi ở với nàng mới ăn hiếp nàng như thế.
"Tại sao cãi nhau?" Ngọc không sờ soạng cái lắc tay của mình nữa, cô nhìn My rồi cười, cái vòng tay thật sự rất đẹp, cô thích không rời mắt nổi.
"Trời, hai người đừng liếc mắt đưa tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-giua-hai-ta/953170/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.