Cho đến khi hai người về đến nhà cũng không nói nhau một tiếng nào nữa, ai về nhà nấy, hệt như sau yêu thương chẳng còn một ít gì xót lại. Mặc dù trong lòng hai người biết mình vẫn còn nhớ đối phương rất nhiều, vẫn còn yêu đối phương rất nhiều.
Nước mắt dường như đã quá đủ cho những ngày xa nhau, My ôm lấy chiếc gối thường ngày Ngọc thường dùng, ngửi một chút mùi hương còn vương vấn lại. Chỉ là mùi dầu gội đầu của em ấy lại khiến cô nhớ nhung không thôi. Rốt cuộc giận nhau để làm gì?
Buổi sáng không phải đi học nên My đến công ty làm việc, vì cũng gần tết cho nên cũng được nghỉ học sớm, cô hầu như làm full ở công ty. Mấy hôm nay cô chỉ toàn đi xe máy chứ không đi bus, vậy nên chị Vy không có cơ hội bắt kịp cô, hôm nay cô đi xe bus liền thấy chị ấy.
Chị Vy thấy cô bèn cười thật tươi, chào cô: "Lâu lắm rồi mới thấy em đó."
"Dạ." My lơ đễnh không nghe được chị ấy nói gì, chỉ đi song song cùng chị ấy cho đến công ty của mình. Chị ấy hỏi gì cô sẽ ậm ờ đáp lại, thậm chí một lát để nhớ lại chị ấy đã nói gì, cô cũng không nhớ được.
Thang máy vừa đóng lại thì cô ấn nút cho nó mở ra, bên trong chỉ có một mình Ngọc. Thấy cô, Ngọc ngước mắt sang chỗ khác không thèm nhìn lấy cô một chút. My lò dò đi vào bên trong thang máy, cô hỏi: "Em ăn sáng chưa?"
Ngọc nghe vậy mới trả lời: "Em đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-giua-hai-ta/953167/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.