Buổi sáng đi học ở trường, buổi chiều My chạy xe sang tiệm hủ tíu làm việc. Đôi khi cô cũng có cảm giác bản thân mình không khác gì một cái xác rỗng vô hồn, Ngọc mang tâm hồn của cô giữ lại ở 2002, cô cũng chẳng còn là cô. Ông trời sắp đặt cho cô gặp Ngọc năm 2002, nhưng ba mẹ cô lại là người ngăn cản cô không về 2002 được nữa. Mọi thứ cứ như một trò đùa của số phận, cô thương ba mẹ mình, nhưng cô giận họ, nếu họ hỏi cô một tiếng cô sẽ không ngần ngại giải thích. Nhưng ba mẹ cô lại tự tay đem cánh cổng kia đóng lại, để trái tim cô đau đớn đến ngây dại.
Cô yêu Ngọc, thương Ngọc, cần Ngọc và nhớ Ngọc. Nỗi nhớ cồn cào trong tim, cô không cho phép bản thân mình rảnh rỗi vì mỗi lần rảnh rỗi cô sẽ nhớ đến em ấy. Cô bỏ hết tiền mình có ra mướn thám tử điều tra xem Ngọc ở chỗ nào ở Việt Nam, từ Nam đến Bắc, chỉ cần thám tử manh nha tìm được cô đều bỏ hết việc mà đi. Nhưng cô không tìm thấy.
"Ấy, em làm đổ hủ tíu rồi kìa!"
My chợt hoàn hồn, cô vội vã đặt tô hủ tíu xuống bàn rồi gật đầu xin lỗi khách. Chị quản lí biết cô ít nói nên thay mặt cô xin lỗi giùm, chị khách kia chỉ cười nhẹ, bảo không sao cả. My vội chạy vào trong lấy một cây lau nhà ra lau chỗ bị nước dùng rớt xuống, mặc dù cô ít nói nhưng hiệu suất làm việc của cô rất cao, thế nên quản lí rất mến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-giua-hai-ta/953138/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.