Một tháng Tâm thường có một ngày phép, hôm qua quá đau nên cô xin nghỉ một ngày, hôm nay cho dù mặt mày bầm tím vẫn phải đi làm. Chú Lộc đúng thật cho người của mình chở cô đi làm, chở đi chở về nên cô cũng đỡ sợ hơn. Đến công ty là chấp nhận với sự dò xét tò mò của họ, Tâm lấy tinh thần, quyết tâm phải đi làm cho bằng được. 
"Chị hỏi bà Linh đầu hẻm xem gần đây có chỗ nào cho mướn nhà không, dọn chị Tâm qua đó." My vừa nói vừa múc sâm bổ lượng cho vào miệng, chị Tâm ở nhà cô mãi cũng không nên. 
Nhưng cô không ngờ Ngọc lại nói: "Để chị Tâm lại có sao đâu. Cho chị ấy ổn định rồi hẵng đi." 
"Em lạ lắm nhen..." 
"Lạ cái gì cơ?" 
"Nói mau, tối qua hai người làm gì sau lưng chị." My để ly sâm bổ lượng lên bàn rồi lại gần Ngọc chọt vào eo cho Ngọc cho Ngọc cười nắc nẻ, cô bé liên tục tránh né khỏi bàn tay quỷ quái của cô, vừa luôn miệng nói. "Đừng... haha... chị đừng coi..." 
My tiến lại định hôn lên môi Ngọc một cái nhưng nghe tiếng xe chạy sắp tới nhà, tiếng xe quen thuộc như vậy chỉ có thể là bà Hường. Ở thời điểm này xe cộ cũng không nhiều, nghe tiếng xe liền biết người nào sắp đến. Cô buông Ngọc ra, gương mặt do đang đùa giỡn nên đỏ ké như đít khỉ. 
"Hai đứa bây giỡn tao đi từ đầu xóm còn nghe, con gái con lứa." Bà Hường mang một giỏ đồ vừa mới đi chợ xong đem vào nhà, để con gái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-giua-hai-ta/953130/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.