Một ngày nắng đẹp bình thường như bao ngày, anh hai của bé Ngọc bảo với bà Hường là mau mau chuẩn bị đám cưới, con gái nhà người ta đã có thai rồi. Bà Hường thì ngạc nhiên không thôi, nếu mà nó muốn cưới phải báo trước với bà, bà còn phải sắm sửa vàng bạc, tiền đồng, tiền trà nước, tất cả loại tiền. Vậy mà thằng con quý tử của bà chỉ bảo là cưới, sang tháng cưới ngay.
My nghe tiếng Ngọc tranh cãi với anh hai mình trước nhà, cô ngồi trên ghế giả vờ đang chăm chú đọc sách nhưng tai thì lắng nghe câu chuyện ở bên ngoài. Anh hai của Ngọc không phải dạng người ngang ngược bỉ ổi như ông Thuận, chỉ có điều nó nghèo, lại ỷ y nên để lại hậu quả trong bụng của cô bé kia.
Thật ra My thấy anh hai của Ngọc làm người ta có thai, lại can đảm đám cưới chứ không phá là một chuyện tốt, ít nhất còn có trách nhiệm hơn ba Ngọc. Nhưng có điều nhà Ngọc rộn lên, đó là do không chuẩn bị kịp đồ đạc dạm hỏi con gái nhà người ta, Ngọc có cáu gắt cũng chỉ vì tiền, những vấn đề bé tẹo.
Sau khi anh hai Ngọc đi rồi, Ngọc mới mệt mỏi đi từ ngoài vào nhà, thấy My đang chăm chú đọc báo, cô bé hé miệng định nói gì đó nhưng lại thôi. Chỉ lại ngồi gần My rồi ngả đầu vào vai My mệt mỏi.
"Làm gì mà mặt mày bí xị vậy em?" My buông tờ báo xuống vuốt ve lưng Ngọc, ban nãy còn vui vẻ bảo rằng cuối tuần đi ra quận bảy thả diều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-giua-hai-ta/953125/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.