Anh ấy thay một bộ đồ khác,có lẽ sợ cô nhìn thấy chiếc cài áo sẽ buồn.
Em tìm anh sao?Nghiêm Thành em có thể xin nghỉ phép hai hôm được không?Sao vậy,em không khoẻ ở đâu à, nếu bệnh thì em cứ nói với anh em không cần đi làm cũng được mà.Cô liên tục lắc đầu trước câu hỏi của anh,cũng liền giải thích lí do của mình,dù sao chuyện tình của hai người kia anh cũng biết chuyện.
Anh đi với em.Anh điên à.Gương mặt anh là không muốn xa cô,nhưng đây là chuyện cô với Châu Lam kéo anh vào làm gì còn cả việc cậu ấy đang buồn rầu chuyện tình cảm hai người đi như vậy thà không đi còn tốt hơn.
-Được rồi anh duyệt phép cho em,dù sao anh ở đây không có em hai hôm cũng không sao.
Lời nói với gương mặt của anh ấy vô cùng đối lập,nhưng cô không mềm long được.
-Đừng dụ dỗ em nữa,em đã hứa với Châu Lam rồi.
Đến khi cô chuẩn bị ngủ anh ta vẫn nằm kế bên hỏi ra hỏi vào.
Vậy anh có thể gọi điện cho em không?Không đượcTại sao vậy?Lục Nghiêm Thành em chỉ đi có hai hôm thôi, cùng là an ủi người thất tình anh gọi điện với em thì an ủi ở đâu vậy.Anh sai rồi,không hói nữa.Hình như cô có hơi khó chịu với anh ta rồi, cảm thấy có chút lỗi với Lục Nghiêm Thành,cô ngước lên nhìn vẻ mặt của anh,nhìn anh nhận lỗi vì sợ làm phiền cô trông vô cùng tội nghiệp khiến cô mềm lòng rồi.
-Nghiêm Thành,em hiểu anh nhưng không phải khi nào chúng ta cũng ở cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-giua-anh-va-em/3615300/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.