Biết được ý đồ của anh cô phản khán cũng vô ích rồi. Chỉ có thể hét lên.
-Lục Nghiêm Thành anh mau thả tôi xuống... Lục Nghiêm..
Chưa nói hết cô trực tiếp bị anh ta ném xuống, quả thật với chiều cao của cô có đứng thẳng đầu cũng chẳng khỏi mặt nước. Cô không kịp phản xạ hoảng loạng không bám vào đâu được,người trực tiếp chìm xuống.
-Lục...Nghiêm...Thành
Định doạ cho cô sợ nào ngờ xuống nước chỉ có thể chìm không nối lên được,cố gắng vũng vầy lấy ít oxi để cầu cứu anh.
Lục Nghiêm Thành lao xuống hồ bơi kéo cô lên mặt nước. Vừa khỏi mặt nước cô đã thở vô cùng gấp gáp,chưa bao giờ cô trân trọng cuộc sống đến vậy.Dù có anh ta giữ chặt cô vẫn tự mình giữ anh ta không thì nếu Nghiêm Thành buông tay coi như cô xong rồi.
không thể đứng lên được sao?Lục Nghiêm Thành anh có bị điên không vậy,chỗ này thôi cũng đã gần một mét tám rồi.Vừa ổn định chiếc mỏ cô liền không kìm chế tuông ra vô số "lời hay ý đẹp".
Cô vừa vuốt tóc đàng hoàng lại một lần nữa chìm xuống..."Gì vậy?" cô chỉ kịp nghĩ hít thở lấy hơi còn chưa kịp anh ta lại thả cô xuống rồi.Như trêu ngươi thả cô xuống một lúc lại bế lên mặt nước. Một lần thì không nói lần thứ hai cô hoảng sợ không đề phòng kịp,đến lúc ngôi được lên thì tức đến phát khóc.
-Thà anh giết tôi cho xong đi.
Ném cho anh một câu cô tức đến run người nước mắt thì vô thức chảy.Thấy vẻ mặt này của cô anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-giua-anh-va-em/3615270/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.