Cô thức giấc trước anh,cảm thấy anh đúng là không còn nóng nữa ,cô bây giờ không ngủ nổi nữa cần được ra ngoài.Tỉnh giấc rồi cô mới nhận ra tay anh chạm hẳn vào eo cô chứ không phải áo của cô,đụng chạm da thịt rồi.
-Lục Nghiêm Thành!anh mau dậy cho tôi.
Cô dùng hết sức mình đẩy anh ra,dù gì ngủ cũng đủ rồi cô không phải sợ.
Mấy giờ rồi?Hơn tám giờ rồi anh còn không mau dậy đi.Xác định được thời gian rồi anh mới buông cho cô đi,rồi anh ta cũng ngồi dậy kéo rèm cửa.Cô thì lấy điện thoại rồi mở cửa phòng anh chạy ra.
-Lục Tổng anh..cô Trương??
Trợ lí Tô tại sao lại xuất hiện lúc này chứ, không lẽ bị anh ta hiểu lầm rồi.Cô nhanh chóng chào rồi chạy về phòng mình.
-Hai người ngủ cùng sao??
Lục Nghiêm Thành nhìn anh ta không trả lời mà bàn sang chuyện khác.
Hôm nay có việc gì sao?A,là bà muốn anh đến đón vào lúc 8 giờ 30 hôm nay, anh thay đồ đi tôi sẽ chuẩn bị xe trước.Trợ lí Tô rời đi anh cũng chuẩn bị rồi nhanh có mặt ở phòng khác. Cô vẫn đang làm gì đó trên phòng,chưa gặp mặt.
-Đi thôi.
Nói rồi hai người kia nhanh chóng đến sân bay,cô lúc này nhận được điện thoại của Lâm Khải liền xuống lần nhận bánh.
Cảm ơn em,làm phiền rồi.Không sao là chị em mà chị đừng khách sáo như vậy!Chị dùng thử nha em về trước đây!Về cẩn thận nhaCô vào trong liền đặt ra dĩa muốn chia sẻ với anh một ít, thế là cô cầm dĩa bánh lên phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-giua-anh-va-em/3615264/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.