Trợ lí Tô cũng giúp anh ta soạn lại mấy tệp hồ sơ trên bàn rồi nhanh chóng chạy theo. 
Phía ngoài vườn.Một cái bàn nhỏ cạnh bóng cây anh ta để đống sách xuống.Rồi chỉnh lại áo sơ mi trắng. 
-Cảm ơn tổng giám đốc! 
-Nếu ở đây cứ gọi tên tôi Lục Nghiêm Thành,không thì cô lại quen mà để ông bà phát hiện.Lát sau bà sẽ qua đây tôi bận việc ở công ty đi trước. 
-Ò..chú ý an toàn nhé,anh Nghiêm...Thành! 
Cách gọi này cô thấy không quen lắm. 
Anh ta đi rồi cô cũng pha một ít trà ngồi đọc sách.Khoảng 2 giờ sau thì đã thấy xe của bà đến,cô nhanh chóng chạy sang đón bà. 
-Ôi cháu của bà,thằng nhóc đó lại bỏ con một mình rồi nhỉ!! 
Cô vừa khoác tay bà đi vào phòng khách vừa nói chuyện. 
-Anh ấy bận công việc bà ạ! 
-Thật là,cháu không thấy buồn sau 
-Con với anh ấy đôi lúc đều bận nên tụi con thông cảm cho nhau,việc này tụi con cũng quen rồi ạ. 
Đến phòng khách bà nội thở dài ngồi xuống ghế sofa,cầm tay cô nghiêm túc nói chuyện. 
-Con đó! Suốt ngày bị bỏ ở nhà không cảm thấy buồn chán sao? 
-Không ạ! 
-Con bé này thật là,bà sẽ nói với ông để cho hai đứa có thời gian với nhau nhiều hơn,không thể để nó cứ bỏ cháu như vậy. 
Cô chỉ biết cười trừ rồi uống trà.Đậu Đậu cũng ngủ trên đùi bà vô cùng ngoan ngoãn.Đi dạo,xem tivi,nói chuyện với bà hồi lâu cũng đã đến xế chiều. 
-Bà oi,hay là bà với con cùng nấu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-giua-anh-va-em/3586664/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.