*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày hôm sau, Đình Sương nhận được món quà mà Tô Bình gửi tới từ Berlin.
Lần trước cậu có chọn vài bao hạt cà phê loại đặc biệt, một chút việt quất mà cậu và Bách Xương Ý cùng trồng trong sân, kèm theo tấm ảnh chụp chung của hai người, sau đó gửi tất cả tới cho Tô Bình. Lần này Tô Bình gửi lại cho cậu hai chai rượu lý chua đen, một hộp bánh bích quy bà tự tay nướng, hai hũ mứt hoa quả bà tự tay làm, thêm vào đó là một cuốn album ảnh và mấy quyển nhật ký cũ mèm.
Trong quyển nhật ký kia là những ghi chép của Bách Xương Ý hồi anh mười mấy tuổi.
Còn trong cuốn album bọc vải bố đều là ảnh chụp của Bách Xương Ý từ bé tới lớn, ảnh dưới 10 tuổi thì có rất nhiều, thế nhưng càng về sau càng ít. Đình Sương chăm chú nhìn từng bức một, ánh mắt rơi xuống tấm ảnh chụp Bách Xương Ý đang đánh bóng tennis, rất lâu cũng không chịu lật sang trang khác.
Bên dưới tấm ảnh kia có ghi chú mốc thời gian rõ ràng: ngày 21 tháng 6 năm 2003.
Bách Xương Ý chẳng mấy đã 20 tuổi.
“Ối đệt…” Chúc Văn Gia đi ngang qua thì bị tấm ảnh kia hấp dẫn, đứng ở phía sau lưng Đình Sương mà cảm thán: “Chị dâu thời trẻ đẹp trai quá.”
“Anh ấy bây giờ vẫn trẻ mà.” Đình Sương lật sang tờ khác: “Hiện tại càng đẹp trai hơn.”
“Ok, em câm họng ngay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-cua-nguoi/1334879/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.