Mấy người lớn tuổi còn có vài thói quen khác.
Tỷ như tiện tay đặt bệ ngồi bồn cầu xuống dưới.
Một sáng sớm tinh mơ nào đó, Đình Sương cấp tốc nhảy vọt xuống giường, phóng vào nhà vệ sinh, mắt nhắm mắt mở móc ciu ra chuẩn bị ‘xả lũ’, bỗng nhận thấy mình suýt chút nữa đã tè lên bệ ngồi. Cậu chửi bậy một tiếng, vội vàng nhấc vòng bệ lên, nói vọng ra phía bên ngoài: “Sếp Bách, sao lần nào anh cũng đặt bệ ngồi xuống thế? Mỗi lần đi đái không thấy phiền à?”
Bách Xương Ý đi tới chỗ cửa nhà vệ sinh, nói: “Trước đây luôn có phụ nữ ở cùng, tiện tay đặt bệ bồn cầu xuống là phép lịch sự tối thiểu.”
Đình Sương vừa ‘xả lũ’ vừa quay đầu lại, bất mãn bảo: “Sau này không bao giờ có phụ nữ ở bên cạnh anh nữa đâu, người đàn ông của anh nói cho anh biết nhé, tiện tay đặt bệ bồn cầu xuống là thói quen xấu, nhanh nhanh sửa lại đi.”
Bách Xương Ý ôm lấy eo Đình Sương từ phía đằng sau, không nói gì, chỉ liếc mắt nhìn xuống dưới một cái, cười nhẹ.
Dám cười!
Đình Sương đỏ bừng mặt: “Thì, thì em nói có sai đâu. Không phải cái ấy của em có vấn đề… cũng không phải cái kìa cái kịa cái kia của em có vấn đề… mà là trong nhà chỉ có hai thằng đàn ông với nhau thôi, nhấc vòng bệ lên thì thuận tiện hơn chứ sao…”
Má.
Bách Xương Ý vẫn còn đang cười!
Cười cái lồng!
Như kiểu cậu có vấn đề cần đi khám nam khoa ấy!
Có điều, từ sau buổi sáng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-cua-nguoi/1334852/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.