Trụ sở LRM. (LRM = Mobile Robotics Laboratory; tiến sĩ sinh = nghiên cứu sinh hệ tiến sĩ)
Sau khi họp nhóm với đám tiến sĩ sinh, Bách Xương Ý từ phòng hội nghị trở về phòng làm việc của mình.
Điện thoại của anh nhận được hai tin nhắn từ Frost, cái đầu là âm thanh, cái sau là văn bản: Anh hiện tại đang ở chỗ nào?
Thời điểm Bách Xương Ý nhìn thấy tin nhắn, trên màn hình hiển thị khoảng cách với Frost hiện tại là 219m, con số này đang không ngừng thu nhỏ, hai phút sau đó, 219m đã biến thành 103m.
82m.
57m.
22m.
23m.
22m.
Con số đứng yên không đổi.
Chắc do Đình Sương không có quyền hạn để vào cửa trụ sở LRM, vì thế không cách nào tiếp tục đến gần được.
To gan quá nhở. Bách Xương Ý nhắn tin cho Frost: Cậu đang tìm tôi à?
Frost trả lời rất chi là nhanh: Tôi đang ở cửa LRM.
Frost: Anh làm việc ở trỏng à?
Bách Xương Ý đáp: Ừ.
Frost: Dọa chết tôi rồi.
Frost: Tôi thấy khoảng cách còn hơn 500m, tưởng là anh đang theo dõi tôi.
Frost: Anh là nghiên cứu sinh hệ tiến sĩ hả? Hay giáo sư? Hay gì…?
Trong viện có hai nghiên cứu viên người Hoa, Bách Xương Ý đáp: Nghiên cứu viên.
Frost: Khéo quá ta.
Frost: Lão giáo sư lần trước tôi kể ấy, chính là người phụ trách của các anh đó.
Frost: Tôi làm theo kế hoạch tối qua bàn với anh, chạy đi xin xỏ lão, bị lão hỏi đến á khẩu.
Frost: Bình thường lão đối xử với các anh cũng như vậy à?
Frost: Làm việc dưới trướng lão chắc phải áp lực lắm nhỉ?
Frost: À đúng rồi, có phải tôi không nên nói xấu sếp anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoang-cach-cua-nguoi/1334819/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.